10 thương vụ chuyển nhượng kỳ lạ nhất lịch sử

Quang Minh
20:16 ngày 20-01-2017
Trong lịch sử chuyển nhượng, có rất nhiều thương vị khiến NHM và thậm chí là ngay cả CĐV của đội bóng liên quan cũng cảm thấy bất ngờ và hiếu kỳ. Dưới đây là 10 thương vụ kỳ lạ nhất.
10 thương vụ chuyển nhượng kỳ lạ nhất lịch sử

1. Julien Faubert (West Ham sang Real năm 2009)

Faubert thời điểm đó 25 tuổi, được sắp xếp đá cho Real theo bản hợp đồng cho mượn có thời gian 6 tháng và West Ham nhận được 1,5 triệu euro. Nếu đội bóng Tây Ban Nha muốn mua đứt trong mùa Hè phải trả thêm 6 triệu.


So với các ngôi sao của Real thời điểm đó như Arjen Robben, Cristiano Ronaldo, Kaka, Karim Benzema hay Xabi Alonso, Faubert rõ ràng chẳng khác một "chú vịt xấu xí" giữa dải thiên hà Bernabeu. Dấu ấn Faubert để lại trong 6 tháng chỉ là 2 trận ra sân, ngủ gục trên băng ghế dự bị và... bỏ lỡ buổi tập của Kền kền. Rất may BLĐ Real đã nhanh chóng nhận ra sai lầm và gửi trả Faubert về lại CLB chủ quản.

2. Carlos Tevez và Javier Mascherano (Corinthians sang West Ham năm 2006)

Năm 2006, trong ngày cuối của kỳ chuyển nhượng mùa Hè, HLV Alan Pardew khi đó dẫn dắt West Ham bất ngờ công bố bản hợp đồng với 2 ngôi sao bóng đá người Argentina là Tevez và Mascherano.


Điều đáng chú ý, bộ đôi này nhận được sự quan tâm sát sao của những đội bóng lớn như M.U, Chelsea, Arsenal và AC Milan. Thế nhưng, West Ham chỉ mất… 1 triệu bảng để sở hữu trong 1 mùa giải. Sau đó phải đưa ra lựa chọn là mua đứt với giá 29 triệu bảng hoặc phải bán nếu có CLB nào trả trên 20 triệu (phần lợi nhuận này "chảy" vào túi MSI, công ty quản lý của 2 cầu thủ này, chứ không phải West Ham).

3. Bobby Charlton (Preston tới Waterford United năm 1976)

Sau những năm tháng vinh quang cùng ĐT Anh và M.U, huyền thoại Bobby Charlton chia tay đội chủ sân Old Trafford năm 1973 để chuyển sang khoác áo CLB Preston và có 1 mùa giải tương đối thành công tại đây.


Tuy nhiên, vào năm 1973, khi đã 39 tuổi, ông bất ngờ chuyển sang CH Ireland thi đấu cho Waterford United nhưng không để lại nhiều dấu ấn khi chỉ có 1 bàn thắng sau 3 trận ra sân và đi đến quyết định treo giầy lần đầu tiên (sau đó trở lại thi đấu cho Perth Azzurri của Australia năm 1980 và có thêm 2 bàn thắng sau 3 trận đấu trước khi giải nghệ hẳn).

4. Claudio Caniggia (Tới Dundee năm 2000 theo dạng CNTD)

Caniggia từng gây ấn tượng mạnh trong màu áo Benfica và AS Roma. Ông cũng là huyền thoại bóng đá Argentina tại World Cup 1990 và 1998. Năm 2000, Caniggia tuy đã qua đỉnh cao phong độ nhưng vẫn còn là một cầu thủ danh tiếng lẫy lừng, được mệnh danh “con trai thần gió” với những cú bứt tốc nhanh như chớp. Vậy nên khi các CĐV Dundee biết tin đội bóng của mình sắp có huyền thoại bóng đá này, nhiều người tưởng rằng CLB đã tổ chức ngày Cá tháng Tư quá sớm.


Sự thật là Caniggia khi đó đang thất nghiệp sau khi bị Atalanta từ chối ký hợp đồng và anh cũng muốn được chơi bóng thường xuyên để gây ấn tượng với HLV Marcelo Bielsa nhằm có được một suất ở World Cup 2002. Anh được thỏa nguyện vọng của mình với 61 trận, 19 bàn trên đất Scotland và cũng được tham dự World Cup, dù không chơi lấy một trận và còn bị thẻ đỏ trên băng ghế dự bị.

5. Rivaldo (AEK Athens đến Bunyodkor Tashkent năm 2008)

Sau khi giành được tất cả những danh hiệu cao quý như vô địch World Cup cùng ĐT Brazil, vô địch Champions League cùng Barca và AC Milan, Rivaldo sang Hy Lạp “dưỡng già” trong màu áo Olympiakos và sau đó là AEK Athens.


Tuy nhiên, năm 2008 khi vẫn đang thi đấu khá tốt, Rivaldo quyết định chuyển tới Bunyodkor Tashkent của Uzbekistan trong sự bất ngờ của NHM. Tại đây, anh có 33 bàn thắng sau 53 trận.

6. Jonathan Woodgate (Newcastle đến Real Madrid năm 2004)

Năm 2004, khi Woodgate di chuyển từ Tyneside đến thủ đô Madrid, rất nhiều hoài nghi đã hướng đến ngôi sao người Anh bởi tiểu sử chấn thương của cầu thủ này. Và mọi lo sợ đã đến, khi Woodgate trở thành thảm họa của Real và liên tục gặp chấn thương.


Cựu trung vệ của Newcastle có 1 bàn thắng… phản lưới nhà trước nhận thẻ đỏ trong trận đấu với Athletic Bilbao. Đó là dấu ấn rõ nét nhất của Woodgate sau 9 trận cho Real trước khi được gửi trả lại Anh và thi đấu khá tốt tại Middlesbrough, Tottenham và Stoke.

7. Edgar Davids (Đến Barnet năm 2012 theo dạng CNTD)

Năm 2010 Davids chia tay Crystal Palace và cân nhắc chuyện giải nghệ. Tuy nhiên tới năm 2012, huyền thoại bóng đá Hà Lan quyết định nhận lời tới Barnet, đội bóng hạng dưới của Anh. Tại đây, Davids kiêm nhiệm vai trò vừa là cầu thủ, vừa là HLV của đội chủ sân The Hive.


Trong màu áo Barnet, Davids bị đuổi khỏi sân 3 lần chỉ sau… 8 trận đấu và quãng thời gian gắn bó với đội bóng cũng chấm dứt năm 2014, sau khi Barnet xuống hạng.

8. Socrates (Đến Garforth Town năm 2004 theo dạng CNTD)

Khi các báo đăng tin chính thức rằng huyền thoại bóng đá Brazil, Socrates, sẽ ký hợp đồng với Garforth Town năm 2004, không ai tin đó là sự thật. Chuyện một trong những tiền vệ kiến thiết vĩ đại nhất mọi thời đại, đã 50 tuổi và quay lại chơi cho đội bóng hạng… 10 ở Anh rõ ràng rất đáng ngờ.


Sự thật là ông chủ của Garforth khi đó, Simon Clifford đã có được quan hệ khá tốt với Socrates và với nỗ lực gây dựng thanh thế cho đội bóng, Clifford đã mời Sócrates chơi bóng và huyền thoại vui vẻ nhận lời. Trận đấu ra mắt đội bóng vùng Yorkshire, gần 1.500 người đã đến xem ông lão này thi đấu dù chỉ đá 12 phút rồi treo giày.

9. George Best (Từ M.U đến Jewish Guild năm 1974 theo dạng cho mượn)

Sự nghiệp huy hoàng của Best tại M.U là cuối những năm 1960 với rất nhiều danh hiệu. Trong năm cuối cùng tại sân Old Trafford, huyền thoại bóng đá người Bắc Ireland được M.U đem cho Jewish Guild của Nam Phi mượn.


Tại đây ông ra sân 5 trận, ghi được 1 bàn thắng và tiếp tục được đem cho Dunstable Town mượn 1 thời gian trước khi chuyển hẳn sang Stockport County năm 1975. Kể từ năm 1975 tới 1984, khi chính thức treo giày, Best chuyển thêm… 14 đội bóng khác nhau.

10. Ali Dia Ali Dia (Đến Southampton năm 1996 theo dạng CNTD)

Ali Dia có lẽ là cầu thủ tệ hại nhất lịch sử Ngoại hạng Anh. Năm 1996, khi không thể trụ lại ở Pháp, cầu thủ này chuyển hướng sang Anh với một kế hoạch hoàn hảo đó là làm giả hồ sơ và mạo danh em họ của huyền thoại George Weah. Không những thế, Ali Dia còn yêu cầu trợ lý của mình… giả giọng Weah để thuyết phục HLV Graeme Souness nhận anh vào đội bóng.


HLV Souness đồng ý để cầu thủ này ký hợp đồng kéo dài 1 tháng và cho ra mắt trong trận gặp Leeds. Kết quả không như mong đợi. Với một màn trình diễn tệ hết chỗ nói, chỉ 43 phút sau khi ra sân, Ali Dia bị thay ra và sau đó George Weah cũng tuyên bố không quen biết anh chàng gian xảo này.
Sử dụng tiếng Việt có dấu. Ký tự còn lại 500.

* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn

TT
Đội bóng
Trận
+/-
Điểm
1
28
+46
64
2
28
+39
64
3
27
+34
60
4
29
+18
56
5
28
+17
53
6
28
0
47
7
29
-4
44
8
28
+6
42
9
28
-2
41
10
28
+11
40
11
27
+2
39
12
29
-1
38
13
28
-11
35
14
28
-16
27
15
28
-12
26
16
29
-18
22
17
28
-10
21
18
29
-16
21
19
29
-34
17
20
28
-49
15

Thông tin Toà soạn

Tạp chí Điện tử Bóng Đá

Tổng biên tập:
Nguyễn Tùng Điển
Phó Tổng biên tập:
Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn

Địa chỉ liên hệ

Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội

Tel: (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
Fax: (84.24) 3553 9898
Email: toasoan@bongdaplus.vn | vanphong@bongdaplus.vn
 

Liên hệ Quảng cáo

Hotline: 0903 203 412
Email: quangcao@bongdaplus.vn

x