Daniil Medvedev: 'Franck Ribery chắp cánh cho giấc mơ của tôi'

Hôm thứ Hai, Daniil Medvedev đã làm nên lịch sử khi trở thành tay vợt đầu tiên ngoài nhóm Big 4 (Djokovic, Federer, Nadal, Murray) vươn lên xếp thứ hai thế giới.

Nhân dịp này, trang So Foot đã có một bài phỏng vấn tay vợt 25 tuổi người Nga. Điều thú vị là dù chơi tennis và là người Nga, Medvedev lại cuồng bóng đá, và là fan của các ngôi sao ở Đức cũng như ở Pháp.

PV: Trong khi anh đang trải qua những ngày tháng đẹp đẽ nhất của sự nghiệp, thì đội bóng yêu thích của anh, Bayern Munich, đã chiến thắng ở tất cả những giải đấu mà họ tham gia. Phải chăng anh lấy cảm hứng từ chính những gì mà Bayern đã và đang làm?

Medvedev: Thú thật là không. Tôi nghĩ tất cả chỉ là sự trùng hợp mà thôi. Nhưng đúng là sau mỗi chiến thắng của Bayern tôi đều thấy phấn chấn hơn… Ví dụ, tôi xem trận chung kết Champions League (giữa Bayern với PSG) ngay trước trận đấu vòng một US Open. Trận đấu dự kiến diễn ra vào 1 giờ chiều theo giờ Mỹ. Nên tôi xin HLV cho tôi nghỉ tập lúc 11 giờ trưa, để có thể ăn uống, nghỉ ngơi, và xem trận chung kết. Tôi ngồi một mình trong phòng thay đồ và theo dõi trận đấu qua điện thoại. Trước khi bước ra sân, tôi thấy lâng lâng thật sự. Nhưng chuyện như thế chẳng mấy khi xảy ra. Trừ khi là một trận chung kết C1, còn không chúng tôi không bao giờ nghỉ tập.

Theo thời gian, tình yêu với bóng đá của anh có thay đổi không?

Trước đây cảm xúc của tôi thay đổi theo kết quả các trận đấu của Bayern. Nếu họ thắng thì tôi thấy tuyệt vời, còn thua thì tâm trạng tôi rất ủ dột. Tôi nhớ mình đã buồn đến thế nào khi Bayern thua Chelsea trong trận chung kết Champions League. Nhưng bây giờ, khi tôi quá bận rộn với tennis, tôi xem bóng đá như là một cách để ngắt kết nối. Tôi vẫn yêu bóng đá, nhưng tôi biết rằng cuộc sống của tôi không phụ thuộc vào nó.

Anh là người Nga, tập luyện ở miền nam nước Pháp, sống ở Monaco… Cơ duyên nào mà anh lại thành fan của Bayern vậy?

Như vừa nói, khi tôi tầm 6 đến 8 tuổi, tôi mê bóng đá dữ lắm. Đó là những năm đầu thập niên 2000, cũng là thời điểm mà Bayern đang chơi rất tốt. Nhưng lúc ấy nói thật tôi chỉ xem mỗi tháng một trận là cùng. Phải tới năm khoảng 12 tuổi tôi mới bắt đầu đam mê thực sự, và tự thấy mình phải chọn lấy một đội để yêu. Tôi nhớ lại những khoảnh khắc đầu tiên của mình với Bayern, nên tự nhiên thành fan của đội thôi.

Sau chiến thắng ở trận chung kết ATP Cup với đội tuyển Nga, anh đã học theo cách ăn mừng của Mario Gomez. Anh có ấn tượng đặc biệt gì với cầu thủ này à?

Anh ấy chính là cầu thủ yêu thích của tôi khi chơi cho Bayern. Thời đó, khi tôi 13, 14 tuổi, tôi như bị cuồng bóng đá ấy. Tôi chơi bóng suốt ngày, và dù không bao giờ đạt được trình độ như Mario, tôi nghĩ mình có phong cách giống với của anh ấy. Tôi thích chơi tấn công, và dù không khéo lắm, tôi vẫn ghi được rất nhiều bàn. Như Mario. Người ta hay nói Mario không biết rê bóng, nhưng có hề gì khi anh ấy có thể ghi được trung bình 30 bàn thắng mỗi mùa? Vì thích Mario, nên tôi rất ấn tượng với cách ăn mừng của anh ấy, và quyết định tái diễn nó. Khi tôi ăn mừng kiểu ấy, không phải ai cũng biết là tôi đang học theo Mario đâu.

Còn Franck Ribery, anh có ký ức nào đặc biệt với anh ấy không?

Anh ấy thực sự là một quái vật. Thú thật là tôi hâm mộ Robben hơn, nhưng Ribery đã ghi được rất nhiều bàn thắng quan trọng, và cùng với Robben, anh ấy đã tạo nên một cặp tấn công khó tin. “Robbery” nhỉ… Tôi vẫn còn nhớ như in bàn thắng của Ribery trong trận tứ kết Champions League với Manchester United (năm 2010). Khi tất cả đều nghĩ là M.U sẽ đi tiếp, thì bất ngờ từ chấm phạt góc Ribery đã chuyền một đường rất đẹp để Robben ghi bàn thắng có lẽ là ấn tượng nhất trong sự nghiệp của mình. Những chi tiết như thế ở trong đầu tôi rất lâu, và có thể nói rằng Franck là người đã chắp cánh cho những giấc mơ của tôi.

Trên sân, anh rất mạnh mẽ, nhưng đồng thời, những kỹ năng phòng ngự của anh cũng rất tuyệt vời. Chúng tôi có thể gọi anh là Niklas Suele của tennis được không?

(Cười). Câu hỏi hay đấy. Đặc biệt là lúc này, khi anh ấy đang chơi như một hậu vệ cánh. Niklas có thể làm được những điều đáng kinh ngạc với trái bóng. Nhưng tôi nghĩ sự so sánh chỉ nên dừng ở đây thôi. Tôi tự thấy điểm mạnh của mình là có thể làm được mỗi thứ một chút. Trong ngôn ngữ bóng đá thì tôi giống một tiền vệ box-to-box hơn. Tôi có thể ghi bàn, tấn công… nhưng cũng biết cách phòng ngự. Tôi thấy mình giống Goretzka, nhưng khỏe hơn nhiều.

Tôi thấy Bayern đôi khi cũng “tán tỉnh” anh, chẳng hạn họ đã tặng cho anh một chiếc áo đấu sau khi anh chiến thắng ở London. Anh có tương tác với các cầu thủ của họ không?

Trước hết, phải thú nhận tôi sướng phát điên khi được tặng áo. Tôi không bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày Bayern chúc mừng tôi công khai trên mạng xã hội. Tuy nhiên, tôi chưa gặp được cầu thủ nào của họ. Nhưng tôi biết Mats Hummels rất yêu tennis, dù anh ấy đang chơi cho Dortmund. Anh ấy có mấy lần chúc mừng tôi trên Instagram. Ngoài ra, tôi cũng chưa có cơ hội tới sân xem một trận đấu trực tiếp. Tôi từng tham quan Allianz, nhưng không có đủ thời gian để xem trận nào ở đó. Nhưng chắc chắn là khi kết thúc sự nghiệp tennis, tôi sẽ đến sân thường xuyên.

Cám ơn anh vì cuộc trao đổi này.

 

Sử dụng tiếng Việt có dấu. Ký tự còn lại 500.

* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn

TT
Đội bóng
Trận
+/-
Điểm
1
33
+51
74
2
33
+43
74
3
32
+44
73
4
34
+21
66
5
32
+16
60
6
32
+17
50
7
32
-1
50
8
34
-9
48
9
31
+9
47
10
32
+2
44
11
33
-7
43
12
34
-4
42
13
33
-12
42
14
34
-6
35
15
33
-15
34
16
33
-14
26
17
34
-18
26
18
34
-29
25
19
34
-32
23
20
33
-56
17

Thông tin Toà soạn

Tạp chí Điện tử Bóng Đá

Tổng biên tập:
Nguyễn Tùng Điển
Phó Tổng biên tập:
Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn

Địa chỉ liên hệ

Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội

Tel: (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
Fax: (84.24) 3553 9898
Email: toasoan@bongdaplus.vn | vanphong@bongdaplus.vn
 

Liên hệ Quảng cáo

Hotline: 0903 203 412
Email: quangcao@bongdaplus.vn

x