Tự truyện “Sự thật không tranh cãi” của Mike Tyson (Kỳ 5): Bước ngoặt từ hình tượng Muhammad Ali

Trần Minh
10:36 ngày 17-06-2018
Cuốn tự truyện Undisputed Truth (tạm dịch: “Sự thật không tranh cãi”) phản ánh khá chính xác cuộc đời quằn quại của “Mike Thép”, một thanh niên Mỹ da màu tưởng như đã thoát được lớp đáy xã hội nhưng lại bị nhấn sâu hơn bởi bản tính ngông cuồng đầy bản năng của mình…
Tự truyện “Sự thật không tranh cãi” của Mike Tyson (Kỳ 5): Bước ngoặt từ hình tượng Muhammad Ali


Tên trộm bẩn thỉu

Không một ai có thể ngờ tôi chính là thủ phạm của hàng loạt vụ mất đồ. Một số còn là bạn của mẹ tôi, nhưng tôi chôm tất. Đến ngày có tiền trợ cấp, họ sẽ mua một ít rượu qua nhà tôi, tôi chỉ chờ có thể là lẻn ra ngoài, theo lối thang thoát hiểm mà trèo vào nhà họ mà khoắng đồ. Họ quay về, phát hiện mất của rồi trở lại nhà mẹ tôi mà than khóc: “Lorna ơi là Lorna, bọn trộm khốn nạn đã khua sạch đồ rồi, chúng thậm chí còn lấy cả thức ăn của bọn trẻ”.

Mẹ tôi lờ mờ đoán được điều gì đó. Bà hỏi tôi:

- Mẹ biết mày đã giở trò. Phải không? Mày làm gì vậy?

- Còn có làm gì đâu. Không tin thì mẹ xét đi. Con đã ở đây suốt ngày chứ có rời khỏi nhà đâu.


Tất nhiên tôi không ngu mang đồ ăn trộm về nhà. Tôi cất tất cả trên mái nhà và chờ ngày đi tẩu tán một lượt. Nhưng mẹ tôi không tin vào những lời nói dối của tôi. “Tao cá là mày làm”, mẹ tôi hét lên. “Mày là tên trộm bẩn thỉu. Đời tao chưa bao giờ lấy của ai thứ gì. Vậy mà bây giờ tao lại đẻ ra một thằng trộm cắp”.

Lạy Chúa. Bạn có thể tin được là mẹ tôi có thể tuôn ra những lời như thế không? Gia đình hoàn toàn mất niềm tin nơi tôi. Họ nghĩ tôi sớm muộn gì cũng sẽ như những tên tội phạm khác, sẽ bị đâm hoặc chờ ngày xộ khám. Chị tôi cũng khuyên tôi nên dừng lại: “Em biết loài chim nào không thể bay không? Con chim bị nhốt trong lồng, con chim bị cầm tù”.

Một lần tôi cùng mẹ đến nhà dì Via, bạn mẹ, chơi. Chồng của dì là một người có tiền và hay khoe khoang. Gã đi ngủ và tôi đã nhanh tay thuổng toàn bộ tiền trong ví. Khi thức dậy, gã đánh dì Via một trận ra trò vì nghĩ dì làm việc ấy.

Tôi có áy náy không ư? Không. Khi tôi giật dây chuyền khỏi cổ ai đó, tôi không quan tâm là họ có bị ngã từ trên cầu thang xuống hay không. Không ai chỉ cho tôi biết thế nào là tình thương, là lòng trắc ẩn. Tôi chỉ cảm thấy hơi buồn khi một người quen của mình bị đâm hoặc bắn chết trong một cuộc thanh toán mà thôi.

Nhìn bạn mình bị xử, tôi cũng chả sợ. Chắc gì chúng sẽ xử mình. Tôi vẫn ngang tàng cướp giật và đánh nhau mà không sợ hậu quả. Anh trai Rodney bảo tôi chính là đứa dũng cảm nhất mà anh ấy từng biết. Nhưng tội nghĩ mình điên rồ nhiều hơn là dũng cảm.

Tôi từng xả súng trước căn hộ mình, ngay khi mẹ tôi đang đứng trên cửa sổ và nhìn xuống. Thế giới tôi sống ngày ấy như trong tiểu thuyết vậy. Trộm cướp mới là chính diện, còn cảnh sát là phản diện. Bạn hiền hành, bạn không có bạn. Phải đánh nhau mới ra chiến hữu, khi đụng trận thì mới có người bênh.



Bị cảnh sát tóm

Rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Khi ngày càng liễu lĩnh, tôi bắt đầu va chạm với cảnh sát. Giang hồ bắn nhau thì như cơm bữa, nhưng một khi cảnh sát đã nổ súng thì đấy là chuyện khác. Bạn đâu thể bắn lại, bóp cò với mấy thằng giang hồ ất ơ thì chả sao, chứ bạn mà nổ một cảnh sát thì khốn khổ cuộc đời ngay.

Một lần nọ sau khi giật được hộp nữ trang trên đường Amboy, chúng tôi chẳng may bị bọn cảnh sát chìm bắt gặp. Họ nổ súng, buộc tôi phải chạy vào một khu nhà bỏ hoang để ẩn nấp. Khu nhà ấy tôi rõ như lòng bàn tay, tôi leo lên tận gác mái đế trốn và nhìn xuống dưới khi cảnh sát rà soát khu nhà.

“Mẹ nó, tao mà tìm ra thì lũ bọn mày chết chắc,” một gã vừa rà soát vừa nói. Vị trí trên gác mái rất an toàn, tôi có thể ở đó cả buổi đợi cảnh sát đi xa rồi trèo xuống. Nhưng có một khả năng là cảnh sát sẽ nhìn lên và khi ấy tôi cầm chắc cái chết.

Vụ ú tim ấy rồi cũng trôi qua, mở đường cho một vụ khác khi tôi đi trộm một cái thẻ tín dụng. Chỉ 10 tuổi, tất nhiên tôi không thể chìa thẻ ra mà dùng. Thế là tôi mang nó cho thuê. Tôi đưa thẻ cho những gã lớn tuổi hơn, bảo gã vào mua đồ thỏa thích, chỉ cần trả phí cho tôi mà thôi.

Cứ thế thì đã êm. Một hôm cả bọn nổi hứng lấy thẻ ra dùng. Người bán hàng cầm thẻ, nhìn chúng tôi, móc điện thoại lên gọi rồi bẻ cái thẻ ra làm đôi. Cảnh sát ập đến nhanh như chớp và mang cả bọn về đồn.

Mẹ tôi không có điện thoại, thế là cảnh sát phải lấy xe rước mẹ đến bảo lãnh. Bà vừa thấy tôi là lao vào nện tôi như điên. Tôi phải lùi vào góc tường, lấy tay che mặt, để mẹ tôi muốn nện vào đâu thì nện. Bà vừa đánh vừa phun ra những lời tục tĩu. Nhưng khi nhậu nhẹt với bạn bè, bà còn kể lại là mình đã từng nện thằng con hoang đàng ngay trong đồn cảnh sát thế nào.

Những trận đòn ấy kinh khủng đến mức bây giờ tôi vẫn còn ám ảnh. Khi nhìn vào bất kỳ góc tường nào, tôi cũng mường tượng lại cảnh tượng ngày xưa. Không quan tâm đấy là lớp học, cửa hàng tạp hóa, đồn cảnh sát hay tòa án, bà cứ dồn tôi vào góc rồi lấy hết sức bình sinh mà nện. Cảnh sát tất nhiên chả buồn can thiệp làm gì.

Muhammad Ali là nguồn cảm hứng cực lớn cho Mike Tyson

Cuộc gặp với huyền thoại

Rồi tôi bị gửi đến các trường phục hồi nhân phẩm dành cho thiếu niên. Họ buộc chúng tôi lao động, cho đi gặp bác sỹ tâm lý và chiếu phim. Bộ phim để lại ấn tượng sâu đậm nhất với tôi là “The Greatest” nói về cuộc đời của Muhammad Ali. Bộ phim kết thúc, mọi người vỗ tay vang dội thì bất ngờ, Ali bằng xương bằng thịt xuất hiện trên sân khấu.

Ở ngoài đời ông ấy trông còn vĩ đại hơn cả trong phim. Chưa cần đến khi Ali mở miệng, ngay khi ông bước ra thì tôi đã nói với bản thân: Mình phải trở thành nhân vật ấy. Bộ phim tuyệt vời và sự xuất hiện của Ali đã tạo ra một nguồn cảm hứng cực lớn nơi bọn trẻ. Chúng quyết tâm sẽ trở thành một võ sỹ quyền Anh. Tôi thì khác, tôi muốn trở thành một Ali, trở thành người giỏi nhất.

Nhưng đấy là chuyện của tương lai, còn hiện tại tôi vẫn là một tên trộm cướp không hơn không kém. Tôi đang ở tuổi vị thành niên, không thể bị tống giam. Vì thế rời khu cải tạo là tôi lại lao vào con đường tội phạm, như đấy là lối thoát duy nhất trong đời. Những gã lớn tuổi kéo đến nhà tôi ngày một đông.

Họ nói với chị tôi: “Nói với thằng em khốn nạn của mày là đừng để bọn tao gặp nó, không thì nó không sống nổi đâu”. Chị tôi cố phân trần: “Nó chỉ là một đứa trẻ. Nó có giật bồ cướp vợ của mấy anh đâu mà nặng nề vậy”.

Thế đấy, những người trưởng thành tìm đến tận nhà để truy lùng một đứa nhóc 12 tuổi. Mẹ tôi không mất hết hy vọng nơi tôi mới lạ.

(Còn tiếp)


Sử dụng tiếng Việt có dấu. Ký tự còn lại 500.

* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn

TT
Đội bóng
Trận
+/-
Điểm
1
28
+46
64
2
28
+39
64
3
27
+34
60
4
29
+18
56
5
28
+17
53
6
28
0
47
7
29
-4
44
8
28
+6
42
9
28
-2
41
10
28
+11
40
11
27
+2
39
12
29
-1
38
13
28
-11
35
14
28
-16
27
15
28
-12
26
16
29
-18
22
17
28
-10
21
18
29
-16
21
19
29
-34
17
20
28
-49
15
  • Saka và 4 cầu thủ Arsenal nguy cơ lỡ hẹn đại chiến Man City Saka và 4 cầu thủ Arsenal nguy cơ lỡ hẹn đại chiến Man City

    Ngôi sao Bukayo Saka là một trong số các cầu thủ Arsenal đang phải chạy đua với thời gian để kịp phục hồi thể lực cho trận đấu được coi là "chung kết" của mùa giải với Man City vào Chủ nhật tuần này.

  • Dự đoán kết quả vòng 30 Ngoại hạng Anh: Arsenal mất ngôi đầu, MU lại sảy chân Dự đoán kết quả vòng 30 Ngoại hạng Anh: Arsenal mất ngôi đầu, MU lại sảy chân

    Theo dự đoán của chuyên gia bóng đá hàng đầu nước Anh, Chris Sutton thì Arsenal sẽ nhận thất bại trong trận cầu tâm điểm ở vòng 30 Ngoại hạng Anh gặp Man City và mất ngôi đầu bảng. Trong khi đó, MU hứa hẹn có chuyến đi khó khăn tới sân của Brentford.

  • Điểm tin 29/3: MU chiêu mộ tiền đạo Real giá hời, Zidane sắp tái xuất Điểm tin 29/3: MU chiêu mộ tiền đạo Real giá hời, Zidane sắp tái xuất

    Điểm tin 29/3 - Xabi Alonso khước từ cả Bayern lẫn Liverpool - Fabregas đặt cửa Arsenal - MU sẵn sàng đổi Greenwood lấy sao Juventus - Zidane tái xuất - Man City mua thần đồng 14 tuổi - MU chiêu mộ tiền đạo Real giá cực hời - Bayern Munich cân nhắc bổ nhiệm Ralf Rangnick

  • Hiện tượng kỳ bí Rodri Hiện tượng kỳ bí Rodri

    Hãy gọi anh là “Quý ngài bất bại” Rodri. Trước thềm đại chiến với Arsenal, tiền vệ Man City kỷ niệm tròn 1 năm bất bại, kể từ trận thua Scotland của ĐT Tây Ban Nha vào 29/03/2023. Vì thế, có thể nói đây là một tuần rất đặc biệt với người đàn ông “không chịu thất bại” suốt 365 ngày qua này.

Thông tin Toà soạn

Tạp chí Điện tử Bóng Đá

Tổng biên tập:
Nguyễn Tùng Điển
Phó Tổng biên tập:
Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn

Địa chỉ liên hệ

Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội

Tel: (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
Fax: (84.24) 3553 9898
Email: toasoan@bongdaplus.vn | vanphong@bongdaplus.vn
 

Liên hệ Quảng cáo

Hotline: 0903 203 412
Email: quangcao@bongdaplus.vn

x