Đường bóng căng bật xà, dội xuống mặt cỏ ở vị trí chẳng rõ là ở bên trong hay bên ngoài vạch cầu môn. Tình huống như vậy kể cũng không hiếm trong môn bóng đá. Nhưng tình huống mà trọng tài Bahramov cho rằng đã thành bàn trong ngày 30/7/1966 lại là tình huống mang tính quyết định đối với trận chung kết World Cup 1966. Thật ra, Bahramov chỉ là trọng tài biên. Trọng tài chính người Thụy Sỹ Gottfried Dienst hoàn toàn bó tay, và khi được trọng tài chính tham khảo ý kiến thì Bahramov quả quyết: pha bóng đã thành bàn.
Đấy là phút thứ 101 của trận chung kết. Anh và Đức hòa nhau 2-2 trong 90 phút chính thức, nên phải đá thêm hiệp phụ. Dĩ nhiên, các cầu thủ Đức cực lực phản đối, nhưng họ không thể thay đổi điều gì. Geoff Hurst được công nhận bàn thắng, và ông lại ghi thêm bàn nữa để ấn định chiến thắng 4-2 ở phút 120. Anh lên ngôi vô địch, còn Hurst đi vào lịch sử với tư cách cầu thủ duy nhất xưa nay lập được hat-trick ở trận chung kết World Cup.
Tất cả đều sẽ thay đổi nếu bàn thắng ở phút 101 của Hurst không được công nhận. Một thời, đấy được xem là tranh cãi lớn nhất trong lịch sử bóng đá. 40 năm sau, nhờ những tiến bộ của khoa học kỹ thuật, người ta mới chứng minh được rằng quả ấy... chưa vào. Nhưng Bahramov đâu cần biết vào hay chưa. Ông từng nói trước khi qua đời: “Họ là người Đức. Tôi đã phải chờ mãi, từ cuộc đại chiến thế giới, để có một cơ hội như thế này...”. Bahramov bắt đầu nổi tiếng từ câu nói ấy.
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn