
Quả bóng được vẽ một đường cong hoàn hảo rơi đúng vị trí để Harry Maguire đánh đầu ghi bàn, mang về cho MU chiến thắng đầu tiên tại Anfield ở Ngoại hạng Anh kể từ năm 2016.
Đó là một bàn thắng được sinh ra từ sự táo bạo và bản năng. Với pha kiến tạo này - cũng là pha kiến tạo đầu tiên trong mùa - Fernandes đã lọt vào top 5 cầu thủ có nhiều pha kiến tạo nhất lịch sử Premier League của MU, vượt qua Eric Cantona.
Tiền vệ người Bồ Đào Nha từ lâu đã được biết đến như một "nhà kiến tạo bẩm sinh", nhưng mùa này HLV Ruben Amorim lại sử dụng anh trong một vai trò lùi sâu hơn. Một pha kiến tạo duy nhất có thể không phản ánh hết tầm ảnh hưởng của Fernandes với đội bóng, song sự thay đổi này được thiết kế để giải quyết các vấn đề khác trong đội hình.
Ba chiến thắng liên tiếp ở giải quốc nội cho thấy điều đó đang phát huy hiệu quả ở cấp độ tập thể, nhưng liệu nó có thực sự giúp Fernandes?
Các vấn đề trong khâu triển khai bóng và cầm bóng của MU đã tồn tại từ trước khi Amorim đến, kéo dài suốt thời Erik ten Hag, đặc biệt là việc tuyến giữa thiếu khả năng kiểm soát và chuyền bóng theo chiều dọc. Hệ thống 3-4-3 của Amorim đòi hỏi hai tiền vệ trung tâm có thể vừa phòng ngự vừa phân phối bóng hiệu quả ở cả hai đầu sân.
Khả năng chuyền bóng hướng lên, thể lực và tư duy không gian của Fernandes khiến anh trở thành cái tên duy nhất đủ khả năng kết nối hàng thủ với hàng công mà vẫn duy trì cấu trúc bên cạnh người đ&aacu