Thọ ơi, đến bây giờ tôi vẫn không thể tin rằng cậu đã ra đi mãi mãi. Mới chỉ hơn 24 tiếng đồng hồ trước thôi chúng ta vẫn ngồi cạnh nhau, cười nói vui vẻ trước màn hình trò chơi điện tử mà nay sao vạn dặm chia ly, âm dương cách biệt...
5 giờ sáng ngày 19/4... Tiếng gà gáy í ới ngoài cửa sổ và chút ánh nắng nhàn nhạt, nhờ nhờ cố len vào căn phòng tối bưng kín mít mới khiến tôi nhận ra rằng trời đã sáng. Một đêm dài nhất chưa từng có trong cuộc đời. Thậm chí, cái ngày tôi và cậu lần đầu được triệu tập lên đội tuyển U23 Việt Nam cũng chẳng làm tôi trằn trọc đến thế.
Trắng đêm. Tôi ngồi bất động từ trên gường từ lúc nào không biết. Và nếu không có cái ánh sáng nhờ nhờ kia len qua khe cửa sổ, tôi cứ mãi bất động như vậy, hướng ánh mắt của mình về phía bên kia bức tường trắng, nơi mà cậu vẫn ngày ngày ngáy o o trên giường ngủ. Cậu, à không, phải gọi là Thọ dảnh hay Nhọn vơi Mỏ dảnh mới đúng. Đó là cách mà tôi, thằng cu vẫn hay gọi cậu như thế mà.
Đã thân lại được xếp ở cạnh phòng nhau. Cậu phòng 7, tôi phòng 8. Thảo nào cứ mở mắt ra là lại gặp cậu cười toe toét với kem đánh răng trắng xóa trên miệng rồi lại cùng nhau đi tập, dẫn nhau đi ăn hay chán chê lại vô phòng nhau đánh trò chơi điện tử.
Thằng bạn thân chí cốt của tôi. Hễ cứ rảnh là lại phải gặp nhau mới chịu được. 10 năm rồi, điều ấy trở thành bình thường như một lẽ sống của tôi và cậu. Vậy mà hôm nay, mọi thứ sao mà trống trải thế. Đắng ngắt thật. Tôi chẳng còn muốn bước ra ngoài nữa.
Sau khi trở về từ nhà cậu tối qua, tôi đã ngồi bất động trên giường như thế. Thằng cu này nổi tiếng hiếu động, mạnh mẽ và lỳ lợm. Vậy mà sao đêm qua, tôi chỉ muốn giấu mình trong bóng tối. Tấm di ảnh của cậu trên linh cữu cứ vấn vương trong tâm trí tôi. Và cứ nghĩ đến Thọ dảnh, tôi lại khóc. Nhọn vơi Mỏ dảnh, bây giờ cậu đang ở nơi đâu?
Phước Thọ (thứ 1 từ trái sang) và Tấn Tài (phải) cùng nhau lần đầu lên U23 Việt Nam
Cái đêm ấy thật sự là một cú sốc quá lớn. Tôi không thể tin vào tai mình nữa. Cái chân vốn rất ngoan trên sân cỏ sao cứ lẩy bẩy, chẳng thể nào đứng vững nổi nữa. Tin nhắn của thầy dạy đội trẻ làm tôi lặng người. Vì chỉ trước đó mấy tiếng thôi, tôi và cậu vẫn còn cười đùa vui vẻ chơi điện tử, vẫn một thằng cầm Barcelona, một thằng đối địch đá Real Madrid bằng được. Vậy mà sao, tai ương lại ập đến nhanh thế.
Tôi không tin điều ấy là sự thật. Thọ dảnh, cậu có biết rằng tôi đã hớt hải gọi vào số máy của cậu bao nhiêu cuộc rồi không. Khi đầu dây kia bật máy, tôi mừng quýnh và lẩm bẩm về cái tin đùa dai chết tiệt. Nhưng rồi tim như ngừng đập, mũi như ngừng thở khi tiếng nói bên kia lại là từ anh trai cậu, với một tin buồn như lưỡi dao đâm vào cơ thể của tôi: Thọ đi rồi... Thật sự là, cái chân run ấy không thể đứng nổi nữa.
Thọ dảnh. Tôi và cậu đã chơi với nhau hơn 10 năm rồi đấy. Từ lúc vào đội năng khiếu, vì cùng một lứa nên thân với nhau kể từ khi ấy luôn. Suốt từ khi ấy đến đội lớn và cho tới tận bây giờ, chúng ta vẫn là chiến hữu của nhau. Ngày được lên đội U19, chúng ta mừng rơn. Rồi khi nhận được tin báo rằng thầy Miura chọn hai đứa lên đội U23 chuẩn bị cho vòng loại U23 châu Á, cả hai đứa nhảy cẫng.
Lần đầu tiên trong cuộc đời được lên đội U23, sướng khủng khiếp lên được. Cả hai rồi cả thằng Hoàng Lâm nữa động viên nhau phải trụ lại bằng được ở đội nhé. Nhưng rồi Lâm bị chấn thương. Cậu cũng không thể ở lại với đội cũng vì sức khỏe. Dù không nói ra nhưng nhìn mặt cậu, tôi cũng biết rằng cậu đã buồn lắm.
Cuộc đời kể cũng lạ. Ông trời cũng thật oái oăm. Người tốt sao phận lại yểu mệnh đến thế. Thọ rất hiền, lại hòa đồng với anh em. Ở đội từ đàn anh cho đến lớp dưới ai cũng quý mến và thương yêu Thọ hết. Cớ sao ông trời lại lấy đi một người tốt đến vậy khỏi cuộc đời? Đau lòng thật đấy, Thọ ơi.
Thọ dảnh. Đến bây giờ tôi cũng như anh em trong đội vẫn không thể tin rằng cậu đã ra đi mãi mãi. Nụ cười của cậu, ánh mắt cậu, giọng nói của cậu vẫn cứ như hiện diện tại đây, ngay lúc này, ngay cạnh tôi và những anh em chiến hào ở Long An. Kỷ niệm của chúng ta có lẽ kể cả đời cũng không hết. Hãy cùng nhau giữ mãi những khoảnh khắc ấy, Thọ dảnh.
Trời đã sáng hẳn rồi... Hôm nay, cậu sẽ về trong sự bao bọc và che chở của đất mẹ. Hãy yên nghỉ Thọ nhé, chiến hữu của đời tôi. Tôi và cả đội sẽ chiến đấu vì những giấc mơ mà cậu còn dang dở...
Vĩnh biệt cậu, thằng cu của Thọ dảnh.
Đón đọc Đặc san EURO 2024 DUY NHẤT TẠI VIỆT NAM.
Với 116 trang, thiết kế sang trọng, in 4 màu CHẤT LƯỢNG CAO.
Tất cả thông tin bạn đọc cần biết về EURO 2024.
Những nội dung đặc sắc, bài viết độc quyền của nhà báo thường trú tại châu Âu và các cây viết thể thao hàng đầu ở Việt Nam.
ĐẶC BIỆT: Tặng kèm Lịch thi đấu EURO 2024 khổ lớn.
Hôm nay (19/4), ĐT futsal Việt Nam sẽ lên đường sang Nhật Bản để chuẩn bị cho 2 trận giao hữu trong những ngày tới. Chuyến đi này, HLV Bruno Garcia Formoso chỉ mang theo 13 cầu thủ, thay vì cả 18 gương mặt được triệu tập để tập luyện trong hơn 1 tuần qua.
Thông tin hậu vệ trẻ Trần Phước Thọ của Long An qua đời vì tai nạn giao thông khiến làng bóng đá Việt Nam rất đau xót. Không chỉ Phước Thọ, thời gian qua, nhiều VĐV và cầu thủ Việt cũng đã ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ cũng vì tai nạn.
Sau trận thua 0-2 trước QNK.QN ở vòng 5, FLC Thanh Hóa đã đánh dấu sự trở lại trên hành trình hướng đến ngôi số 1 bằng trận thắng SHB.ĐN với tỷ số 3-1. Tuy nhiên, đội bóng xứ Thanh không được hưởng niềm vui trọn vẹn khi trung vệ Nguyễn Van Bakel bị chấn thương (rách bắp chân). Anh sẽ phải cần 2 tháng chữa trị mới có thể thi đấu trở lại.
Sự ra đi đầy bất ngờ của cựu tuyển thủ U23 Việt Nam Trần Phước Thọ đã khiến những bạn bè và đồng đội của anh không khỏi bàng hoàng. Điều đó bao trùm một bầu không khí tang thương trên các trang facebook cầu thủ Việt hôm nay (18/4).
Vòng 6 V.League đã trôi qua với rất nhiều trận đấu kịch tính và cùng với đó là rất nhiều pha làm bàn đẹp mắt. Dưới đây là 5 bàn thắng đẹp nhất vòng do BONGDAPLUS bình chọn.
7 trận đấu của vòng 6 V.League 2016 đã diễn ra với những kết quả vô cùng kịch tính. Dưới đây là đội hình tiêu biểu của vòng đấu do BongdaPlus bình chọn.
Hàng loạt các tiền đạo đã thi nhau nổ súng ở vòng 6 V.League. Đó là lý do vì sao mà đây là vòng đấu có nhiều bàn thắng nhất kể từ khi V.League 2016 khởi tranh.
Lẽ đương nhiên, ai chiến thắng cũng đều cười sung sướng, họa chỉ có kẻ không bình thường mới buồn bã khi giành 3 điểm. Vậy nhưng, ở vòng đấu thứ 6 vừa qua, có rất nhiều nụ cười của những nhà cầm quân mang dấu ấn đặc biệt, khiến người ta phải nhớ.
VĐV Phan Thị Hà Thanh đã giành tấm vé thứ 14 tham dự Olympic Rio 2016 cho Đoàn thể thao Việt Nam. Nhưng với tổng điểm chỉ là 52.700, cô gái sinh năm 1991 có lý do để không hài lòng.
Thêm một vòng đấu nữa của V.League 2016 trôi qua và thêm một vòng đấu nữa, người ta phải dành sự thán phục cho HLV Trương Việt Hoàng, người đang dẫn dắt Hải Phòng theo một phong cách "rất Ranieri".
Thầy trò Erik ten Hag giành 3 điểm trong ngày cuối cùng của mùa giải Premier League 2023/24, nhưng điều đó cũng không thể giúp các cầu thủ MU tránh được hai kỷ lục tệ hại.
Theo tiết lộ, có bốn cầu thủ đã và đang thuộc biên chế Man City sẽ bỏ lỡ cơ hội nhận huy chương vô địch Premier League mặc dù đã chơi cho đội bóng ở mùa giải này.
Thông tin Toà soạn
Tạp chí Điện tử Bóng Đá
Tổng biên tập:
Nguyễn Tùng Điển
Phó Tổng biên tập:
Thạc Thị Thanh ThảoNguyễn Hà ThanhNguyễn Trung KiênVũ Khắc Sơn
Địa chỉ liên hệ
Tầng 6 tòa nhà Licogi 13 Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn