10 trận đấu lớn nhất ở sân Anfield

CHIÊU VĂN
06:20 ngày 13-04-2014
Anfield sắp chứng kiến một cuộc đọ sức trọng đại có ý nghĩa quyết định danh hiệu vô địch Premier League mùa này giữa Man City và Liverpool vào tối Chủ nhật. Dưới đây là 10 trận đấu lớn nhất từng diễn ra ở sân bóng vĩ đại vùng Merseyside.
10 trận đấu lớn nhất ở sân Anfield

1. Cuộc đọ sức định đoạt chức vô địch - Thứ Hai 17/4/1922, giải hạng Nhất (cũ): Liverpool-Burnley 2-1
Trước trận đấu vào ngày thứ Hai Phục sinh, còn 3 đội tham gia cuộc đua vô địch, bao gồm Liverpool và Burnley. Họ vừa đá trận lượt đi 3 ngày trước, kết thúc với tỉ số 1-1. Một ngày trước trận, 50.000 CĐV ở Anfield cũng đã chứng kiến The Reds đè bẹp Cardiff City 5-1. Sân Anfield lại chật ních một lần nữa ở trận thứ 3 của Liverpool trong 4 ngày, với hy vọng Liverpool sẽ có danh hiệu vô địch Anh thứ 3. Chiến thắng cho Liverpool sẽ kết thúc những hy vọng của kình địch vùng Lancashire và khiến đội xếp thứ 2 Tottenham gặp rắc rối. Sau đó, Spurs thua 1-2 và Liverpool đã đăng quang.

2. Cuộc chiến thăng hạng - Bảy 21/4/1962, giải hạng Nhì: Liverpool-Southampton 2-0
40 năm sau, Liverpool đã giành chức vô địch Anh 2 lần, nhưng giờ đang chơi ở hạng Nhì. Khi còn lại 5 trận, 1 điểm nữa sẽ giúp họ thăng hạng và chấm dứt 8 năm lưu đày ở hạng dưới. Thời tiết xấu đã khiến sân không kín chỗ, nhưng vẫn có 40.000 CĐV tới sân, rất ấn tượng với một trận đấu ở hạng Nhì. Sau vài phút đầu chơi khá chật vật, hàng thủ The Reds đã đứng vững để có một trận sạch lưới. 

Với Ian St John bị treo giò, Kevin Lewis là người thay thế và 2 bàn của anh giúp Liverpool thăng hạng với tư cách đội vô địch, bắt đầu cho thời kỳ thống trị Anh lâu dài của họ. Sau trận đấu, HLV sẽ trở thành huyền thoại Bill Shankly đã nói đó là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời bóng đá của ông.

3. Danh hiệu đầu tiên của Shankly - Thứ Bảy 18/4/1964, giải hạng Nhất: Liverpool-Arsenal 5-0
Cửa vào sân phải đóng lại vì lý do an ninh một tiếng đồng hồ trước trận sân nhà cuối cùng của Liverpool trong mùa giải. Chỉ 2 năm sau khi thăng hạng, The Reds đứng trước cơ hội giành chức vô địch Anh và không ai muốn bỏ lỡ. Ian St John mở tỉ số sau 7 phút, nhưng Liverpool trải qua một giai đoạn bị Arsenal ép dữ dội và suýt nữa thì bị gỡ hòa. Ron Yeats phạm lỗi dẫn tới quả phạt đền cho Arsenal, nhưng Tommy Lawrence đã đẩy ra. Khi giờ nghỉ sắp đến, Alf Arrowsmith nâng tỉ số lên 2-0 và The Reds hoàn toàn kiểm soát thế trận. Hiệp 2 trở thành một bữa tiệc. 

Cú đúp của Peter Thompson giúp Liverpool dẫn 4 bàn trước khi Roger Hunt ấn định chiến thắng 5 sao. Ian Callaghan thậm chí có cơ hội nâng tỉ số lên 6-0 nhưng lại sút hỏng quả phạt đền. Bill Shankly dẫn các cầu thủ ra sân chào khán giả và báo Liverpool Echo mô tả lại màn ăn mừng: “Những tiếng vỗ tay trên các khán đài tăng âm lượng 50%. Tôi (phóng viên) chưa từng thấy cảnh tượng như thế ở Anfield”.


Cầu thủ Liverpool ăn mừng chức vô địch

4. Nếm trải vinh quang châu Âu - Thứ Ba ngày 4/5/1965, bán kết lượt đi Cúp C1: Liverpool-Inter Milan 3-1
Danh hiệu vô địch Anh đầu tiên trong 17 năm giúp Liverpool góp mặt ở Cúp C1 châu Âu mùa sau, giải đấu mà chưa đội Anh nào giành chiến thắng tính tới lúc đó. Một chiến dịch thành công giúp họ vào bán kết gặp đội bóng lớn của Italia Inter Milan, với trận lượt đi diễn ra ở Anfield 3 ngày sau chiến thắng của Liverpool ở chung kết Cúp FA trước Leeds tại Wembley. The Kop kín chỗ một giờ trước khi hai đội ra sân và Shankly đợi tới khi những người Ý có mặt trên sân rồi mới tiến hành lễ ăn mừng chiến thắng Cúp FA, diễu chiếc cúp qua các khán đài. 

The Reds vượt lên dẫn trước chỉ sau 4 phút nhờ công của Roger Hunt, nhưng 6 phút sau Alessandro Mazzola gỡ hòa cho đội khách, một bàn thắng cực kỳ quan trọng. Ian Callaghan giúp Liverpool vượt lên 10 phút trước giờ nghỉ, và Ian St John ấn định tỉ số 15 phút trước khi kết trận. Liverpool tiến rất gần tới việc trở thành đội bóng Anh đầu tiên vào chung kết Cúp C1. Nhưng giấc mơ đã kết thúc đột ngột khi Inter thắng lại 3-0 ở lượt về. The Reds sẽ phải đợi 12 năm nữa để có được danh hiệu mà họ chờ đợi.

5. Đăng quang ở châu Âu - Thứ Năm 10/5/1973, lượt đi chung kết Cúp C3: Liverpool-Borussia Moenchengladbach 3-0
Ngay sau khi giành chức vô địch Anh thứ 8, Liverpool giành quyền vào chơi chung kết Cúp C3. Khi đó trận chung kết vẫn còn diễn ra 2 lượt, và lượt đi là tại Anfield. John Toshack, trở lại sau 2 tháng chấn thương, kiến tạo 2 bàn đầu tiên của The Reds cho Kevin Keegan, người đã bỏ lỡ một quả phạt đền giữa 2 bàn đó. Larry Loyd không bị kèm ghi bàn thứ 3 cho Liverpool, trước khi CLB Đức cũng được hưởng một quả phạt đền. 

Jupp Heynckes bước lên nhưng đã không thể thắng nổi Ray Clemence từ khoảng cách 11 mét. Trong trận lượt về 2 tuần sau đó, Heynckes gần như đã đền bù cho sai lầm ở lượt đi khi lập cú đúp giúp Moenchengladbach đánh bại Liverpool 2-0. Nhưng như thế là không đủ, và tổng tỉ số 3-2 giúp Liverpool giành Cúp C3.


Liverpool giành cúp C3 châu Âu

6. Siêu dự bị - Thứ Tư ngày 16/3/1977, lượt về vòng 3 Cúp C1: Liverpool-Saint-Etienne 3-1
Đội bóng của Bob Paisley bị dẫn trước một bàn ở Pháp, nhưng trên sân Anfield không còn một chỗ trống (10.000 khán giả đã phải ở ngoài sân), Liverpool không chấp nhận bỏ cuộc. Trong 2 phút, Kevin Keegan đã mở tỉ số để cân bằng tỉ số 2 lượt. 6 phút sau khi hiệp 2 bắt đầu, Saint-Etienne gỡ hòa, tức vượt lên 2-1 về tổng tỉ số đồng thời có bàn thắng sân khách cực kỳ quan trọng. Liverpool sẽ bị loại nếu không ghi thêm 2 bàn. 

Ngay trước mốc 1 giờ đồng hồ thi đấu, Ray Kennedy ghi thêm 1 bàn cho Liverpool, nhưng họ vẫn cần 1 bàn nữa. Khi chỉ còn hơn 15 phút nữa là hết giờ, Bob Paisley tung vào sân một cầu thủ dự bị, David Fairclough mới 20 tuổi, người ghi bàn thứ 3 cho Liverpool và đưa họ vào bán kết, trên đường giành chức vô địch Cúp C1 đầu tiên của họ ở Rome.

7. Một trận đấu cấp ĐTQG - Thứ Tư 12/10/1977, vòng loại World Cup: Xứ Wales-Scotland 0-2
John Toshack, Joey Jones và Kenny Dalglish đều ra sân, nhưng đó không phải là một trận đấu của Liverpool. LĐBĐ xứ Wales ban đầu định chọn sân Wrexham để tổ chức trận vòng loại World Cup này, nhưng rồi chuyển sang sân Anfield lớn hơn vì lý do tài chính. Sân Anfield kín khán giả, nhưng thủ môn xứ Wales Dai Davies sau này nhớ lại là các cầu thủ xứ Wales không hề có cảm giác được chơi trên sân nhà: “Khi chúng tôi vào sân, chúng tôi hoàn toàn bị sốc vì cả một biển áo xanh (màu áo của Scotland), chúng tôi biết các CĐV của họ sẽ xuống đây nhiều, nhưng đã hy vọng có nhiều bóng áo đỏ (áo xứ Wales) hơn”. Trận đấu đã diễn ra rất hấp dẫn, nhưng phải tới phút 78 thế bế tắc mới bị phá vỡ. 

Trọng tài thấy một pha chạm bóng của David Jones của xứ Wales và cho Scotland hưởng một quả phạt đền. Pha quay chậm cho thấy thật ra người để bóng chạm tay là Joe Jordan của Scotland. Don Masson ghi bàn từ khoảng cách 11 mét và Kenny Dalglish khép lại trận đấu 3 phút trước khi hết giờ, chính thức đưa Scotland tới VCK World Cup 1978 ở Argentina.



8. Lạc trong rừng trước Forest - Thứ Ba, 12/2/1980, bán kết lượt về League Cup: Liverpool-Nottingham Forest 1-1
Nottingham Forest đã trở thành cái gai trong mắt Liverpool vài năm tính tới đó. Forest vô địch Anh và Cúp C1 cũng như đánh bại Liverpool trong trận chung kết 2 năm trước ở Old Trafford. Forest dẫn trước 1 bàn từ lượt đi, nhưng hơn 50.000 CĐV vẫn có mặt ở Anfield trong hy vọng chứng kiến đội nhà phá vỡ lời nguyền ở một trong số ít các giải đấu mà The Reds chưa bao giờ đăng quang. 

Nhưng chỉ sau 24 phút, Forest lại ghi bàn mở tỉ số nhờ công John Robertson. David Fairclough vừa lập một hat-trick ở giải vô địch Anh nhưng lại ngồi dự bị trận này và chỉ vào sân sau một giờ đồng hồ thi đấu. Anh gỡ lại một bàn cho The Reds, nhưng đã quá muộn. Một năm sau, Liverpool giành chức vô địch League Cup.

9. Trận chiến với Arsenal - Thứ Sáu, 26/5/1989, giải hạng Nhất: Liverpool-Arsenal 0-2
Trong một buổi tối đáng nhớ với các CĐV Arsenal vì họ giành chức vô địch Anh bất chấp nghi ngờ của nhiều người. Đó là trận cuối cùng của mùa giải, diễn ra vào tối thứ Sáu và được truyền trực tiếp trên ITV, kết quả sẽ định đoạt chức vô địch, một trận chung kết mùa giải đúng nghĩa. Bằng điểm, nhưng kém 4 bàn về hiệu số. Arsenal bắt buộc phải đánh bại Liverpool, nếu không đối thủ của họ sẽ có danh hiệu thứ 18 trong lịch sử, và Kenny Dalglish sẽ có cú đúp thứ hai của ông ở trong nước. 

Liverpool lẽ ra phải ra sân với tư thế giành chiến thắng, nhưng họ lại đá chỉ để kiếm một trận hòa. Sau khi bị dẫn 1-0 vào giờ nghỉ, Liverpool vẫn không thay đổi và Michael Thomas đi vào truyền thuyết của Arsenal với bàn ấn định chiến thắng, cũng là ấn định danh hiệu.

10. Bàn thắng ma - Thứ Ba 3/5/2005, bán kết lượt về Champions League: Liverpool-Chelsea 1-0
HLV Jose Mourinho và Rafa Benitez đều có mùa giải đầu tiên ở Anh và Mourinho đã đánh bại Liverpool một lần ở chung kết League Cup. Phần thưởng lớn hơn chờ đợi họ trong lần đối mặt này: một vị tí ở chung kết Champions League. Lượt đi kết thúc không bàn thắng, nên Chelsea cần thắng hoặc hòa có tỉ số để đi tiếp. 

Luis Garcia rốt cuộc đã ghi bàn duy nhất, một tình huống đầy tranh cãi bóng-đã-qua-vạch-vôi-hay-chưa, giúp Liverpool vượt lên, nhưng lợi thế là rất mong manh. Dẫu vậy, họ đã duy trì được lợi thế đó và đội bóng của Benitez vào chung kết, rồi vô địch luôn vào mùa đó.

Sử dụng tiếng Việt có dấu. Ký tự còn lại 500.

* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn

TT
Đội bóng
Trận
+/-
Điểm
1
28
+46
64
2
28
+39
64
3
27
+34
60
4
29
+18
56
5
28
+17
53
6
28
0
47
7
29
-4
44
8
28
+6
42
9
28
-2
41
10
28
+11
40
11
27
+2
39
12
29
-1
38
13
28
-11
35
14
28
-16
27
15
28
-12
26
16
29
-18
22
17
28
-10
21
18
29
-16
21
19
29
-34
17
20
28
-49
15

Thông tin Toà soạn

Tạp chí Điện tử Bóng Đá

Tổng biên tập:
Nguyễn Tùng Điển
Phó Tổng biên tập:
Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn

Địa chỉ liên hệ

Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội

Tel: (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
Fax: (84.24) 3553 9898
Email: toasoan@bongdaplus.vn | vanphong@bongdaplus.vn
 

Liên hệ Quảng cáo

Hotline: 0903 203 412
Email: quangcao@bongdaplus.vn

x