Luis Enrique, tài năng không gặp thời

Dũng Phan
Từ 13:14 ngày 13-11-2021
Luis Enrique là một chiến lược gia đầy cá tính, thậm chí có chất nhi nữ trong đó: yêu nồng nàn, hận sâu cay, hành xử quyết liệt. 

Từ năm 1991 đến 1996, Luis Enrique chiến đấu cùng Real Madrid trong 5 mùa giải. Nơi đó, bằng nhiệt huyết của tuổi 20, ông dành tất cả tình yêu đầu đời cho đội bóng hoàng gia Real Madrid. Thế nhưng Real chưa bao giờ yêu ông, họ xem ông như người thừa, và đẩy ông đi như một cục thịt thừa trong vai trò “cầu thủ tự do”. Barcelona đón lấy ông.

Enrique biến tất cả tình yêu Real thành thù hận, và biến tất cả sức mạnh của sự phản bội thành năng lượng cống hiến cho Barca. Ngày gặp lại Real, Enrique ghi một bàn thắng, ông ăn mừng bằng cách đập tay liên tục lên ngực đầy kích động. Từ cầu thủ đến HLV, Enrique luôn biết cách gieo sầu cho Real. Bố Già Vito Colerone từng nói “Chọn bạn bè cẩn thận, chọn kẻ thù càng cẩn thận hơn”. Real trong trường hợp này chính là chọn nhầm kẻ thù.

Enrique là một anti-fan hạng nặng của đội bóng hoàng gia Real Madrid. Đó là lý do bên cạnh vấn đề chuyên môn, thì ông đã làm một hành động vô tiền khoáng hậu là tạo ra danh sách 23 cầu thủ Tây Ban Nha dự Euro2020, mà trong đó không có một cầu thủ Real nào. Còn tấm băng đội trưởng lần đầu tiên sau 3 thập kỷ được giao cho một người Barca.

Đội tuyển Tây Ban Nha lạ lẫm ấy đã phần nào hái được quả ngọt khi vào đến trận bán kết và chỉ chịu thua Italia trên chấm 11m. Tuy nhiên với người Tây Ban Nha như thế là chưa đủ. Họ cần ông làm được những điều vĩ đại như cái thuở 2008-2012 nền bóng đá xứ Bò Tót từng có được. Thương thay Enrique, kế thừa những di sản vĩ đại luôn là định mệnh của ông.

Có điều với ai thì sợ hãi, chứ với tính cách của người đàn ông mang mái tóc hoa râm này là sự dũng cảm và dám xông pha. Như cái cách Enrique đưa Barca giành cú ăn ba mùa giải 2014/15, cũng như tạo nên bộ ba MSN (Messi-Suarez-Neymar). Đó là danh hiệu Champions League cuối cùng mà Barca có được cho đến lúc này. 

Tuy nhiên, ảo tưởng về sức mạnh, lạc lối về quản lý, Barca rũ bỏ ông. Và kể từ ngày đó, Barca đi về phía vực sâu. Enrique cũng mệt mỏi và tìm đến đội tuyển Tây Ban Nha như một chặng đường kế tiếp. Đấy là sự không gặp thời của Enrique. Với nhiều người, những gì Enrique làm được còn đáng trọng hơn Guardiola, vì khó khăn hơn, vì sự kế thừa bị đứt gãy, và vì sự dũng cảm.

Không ai quên được câu nói của Pique vào năm 2015: “Enrique đã kéo chúng tôi ra khỏi vũng bùn”. Enrique đã thành công, và thành công ấy chưa được ghi nhận xứng đáng. NouCamp cứ mãi nhớ Pep, nhưng không ai nhớ Enrique.

Enrique vẫn đang đi một con đường của hận thù và tình yêu, của dũng cảm và hiên ngang. Của một chặng đường lạ làm sao đáng lẽ không cần phải vội vã rời xa bóng đá CLB sớm đến thế? Chỉ có thể nói, ông là một chiến lược gia tài ba không gặp thời.

Nguồn: Bongdaplus
Sử dụng tiếng Việt có dấu. Ký tự còn lại 500.

* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn

Việt Nam
Philippines
Indonesia
Iraq
Indonesia
Philippines
Iraq
Việt Nam
Bảng xếp hạng
  • A
  • B
  • C
  • D
  • E
  • F
  • G
  • H
Thông tin Toà soạn

Tạp chí Điện tử Bóng đá

Tổng Biên tập:
Nguyễn Tùng Điển
Phó tổng Biên tập:
Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
Địa chỉ liên hệ
Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội

Điện thoại: (84.24)35541188 - (84.24)35541199
Fax: (84.24)35539898
Email: toasoan@bongdaplus.vn
 

x