Trận đấu đầu tiên diễn ra như thế nào? Chỉ đứng thứ 3 ở giải VĐQG trong mùa bóng trước đó, nhưng Sporting Lisbon (vô địch 7 lần trong 8 mùa bóng, từ 1947 đến 1954) vẫn được xem là đội mạnh nhất BĐN và được mời vào Cúp C1 châu Âu. Không những thế, họ còn có vinh dự là đội chủ nhà trong trận đấu đầu tiên ở giải đấu này. Trận đấu diễn ra ngày 4/9/1955 tại Estadio Nacional. Hàng tiền đạo nổi tiếng với biệt danh “5 cây violin” của Sporting rút cuộc không thể làm hơn những vị khách Partizan Belgrade, đến từ Nam Tư. Dù thiếu Zlatko Cajkovski (bận học), Partizan vẫn tự tin với các tuyển thủ quốc gia vừa dự trận chung kết Olympic 1952 như Branko Zebec, Bruno Belin, Stjepan Bobek, Milos Milutinovic. Joao Martins mở tỷ số cho Sporting nhưng Milutinovic (2 bàn) và Bobek giúp Partizan dẫn lại 3-1, trước khi Martins và Quim gỡ hòa 3-3. Tám ngày sau, Partizan thắng 5-2 ở trận lượt về trên sân nhà, nhưng họ dừng chân ở vòng 2 trước Real Madrid của TBN. Những kỷ lục đáng lưu ý của Cúp C1/Champions League Đội vô địch nhiều nhất: Real Madrid (10 lần: 1956-1960, 1966, 1998, 2000, 2002, 2014). Cầu thủ vô địch nhiều nhất: Francisco Gento (Real Madrid, 6 lần: 1956-1960, 1966). Cầu thủ đá trận chung kết nhiều nhất: Gento (Real Madrid, 8 lần: 1956-1960, 1962, 1964, 1966) và Paolo Maldini (AC Milan, 8 lần: 1989, 1990, 1993, 1994, 1995, 2003, 2005, 2007). Clarence Seedorf là cầu thủ duy nhất vô địch với 3 đội khác nhau (Ajax năm 1995, Real Madrid năm 1998 và AC Milan năm 2003, 2007). Các cầu thủ thi đấu nhiều nhất, không tính vòng loại: 1/Xavi (Barcelona, 151 trận). 2/Iker Casillas (Real Madrid, 150 trận). 3/Raul (Real Madrid, Schalke, 142 trận). Các cầu thủ ghi bàn nhiều nhất: 1/Lionel Messi (Barcelona, 77 bàn) và Cristiano Ronaldo (M.U, Real Madrid, 77 bàn). 3/Raul (Real Madrid, Schalke, 71 bàn). Cầu thủ ghi bàn nhiều nhất trong 1 mùa bóng: Cristiano Ronaldo (Real Madrid, 17 bàn). Zlatan Ibrahimovic là cầu thủ duy nhất ghi bàn cho 6 đội khác nhau (Ajax, Juventus, Inter, Barcelona, Milan, PSG). Cristiano Ronaldo (Real Madrid) là cầu thủ duy nhất ghi bàn trong 8 trận liên tiếp. Raul (Real Madrid, Schalke) là cầu thủ duy nhất ghi bàn trong 14 mùa bóng liên tiếp. HLV vô địch nhiều nhất: Bob Paisley (Liverpool, 3 lần: 1977, 1978, 1981) và Carlo Ancelotti (AC Milan và Real Madrid, 3 lần: 2003, 2007, 2014). HLV dự trận chung kết nhiều nhất: Miguel Munoz (Real Madrid, 4 lần: 960, 1962, 1964, 1966), Marcello Lippi (Juventus, 4 lần: 1996, 1997, 1998, 2003), Alex Ferguson (M.U, 4 lần: 1999, 2008, 2009, 2011) và Carlo Ancelotti (AC Milan và Real Madrid, 4 lần: 2003, 2005, 2007, 2014). |
60 năm cúp C1/Champions League: Hành trình dài của giải đấu vinh quang
Cột mốc tròn 60 năm của Cúp C1/Champions League vừa trôi qua cách nay vài ngày. Ở tuổi 81, huyền thoại Francisco Gento (TBN, Real Madrid) vẫn nhớ như in trận đấu đầu tiên của ông hồi tháng 9/1955: “Tôi hoàn toàn không có khái niệm gì về giải Cúp Những Nhà Vô Địch.
Tôi không biết rút cuộc giải đấu sẽ đi đến đâu. Chúng tôi chỉ ra sân chơi bóng, thế thôi”. Bây giờ, Gento hẳn rất tự hào về kỷ lục 6 lần vô địch ở giải đấu hay nhất hành tinh tầm CLB này.
THẾ GIỚI LATIN THỐNG TRỊ TRONG THẬP NIÊN ĐẦU
Trong kỷ lục 6 lần đoạt Cúp của Francisco Gento, có đến 5 lần diễn ra trong 5 mùa bóng đầu tiên. Không những thế, Gento và các đồng đội Real Madrid còn có 2 lần khác lọt vào chung kết. Đấy rõ ràng là sự thống trị gần như tuyệt đối. Và đấy cũng là nguyên nhân khiến FIFA phải công nhận Real Madrid là CLB số 1 thế giới trong thế kỷ 20.
Vâng, nói về lịch sử Cúp C1/Champions League thì trước tiên phải nói về kỳ tích vô địch liên tiếp trong 5 mùa bóng đầu tiên (1955/56 đến 1959/60) của siêu CLB Real Madrid. Thật ra, Gento chẳng hề là ngôi sao số 1. Thời ấy, Real còn có Ferenc Puskas hoặc Raymond Kopa, và trên hết là Alfredo Di Stefano - ngôi sao số 1 thế giới cho đến trước khi Pele vươn lên. Ông mặc áo số 9 - số áo đến nay vẫn được xem là danh giá nhất đối với các cây làm bàn. Nhưng thật ra, Di Stefano chơi “bao sân”, mang dáng dấp hiện đại từ hơn nửa thế kỷ trước. Ông ghi bàn trong cả 5 trận chung kết, từ 1956-1960!
Đâu là đội bóng đầu tiên hạ bệ Real ở Cúp C1? Chính là Barcelona, “không đội trời chung” với họ qua bao đời nay. Nhưng Barcelona quật ngã Real chỉ để chào thua trước Benfica trong trận chung kết năm 1961, để rồi phải chờ hơn 30 năm mới có vinh dự đăng quang lần đầu tiên ở đấu trường này.
Giống như Real, Benfica cũng bảo vệ được ngôi vương ở mùa kế tiếp, rồi đến hai đội Milan chia nhau 3 chức vô địch tiếp theo. Khi Real trở lại ngôi vô địch vào năm 1966 thì điều đó có nghĩa là thế giới Latin đã thống trị tuyệt đối trận địa C1 trong hơn chục năm đầu tiên.
CHÂU ÂU KHÔNG CHỈ CÓ ĐỊA TRUNG HẢI
Xét về bất cứ khía cạnh nào, chức vô địch của Celtic vào năm 1967 cũng là một bất ngờ lớn. Không những thế, đấy còn là cột mốc quan trọng làm thay đổi hẳn quyền lực trong làng bóng châu Âu. M.U kế vị Celtic, trở thành đại diện Anh đầu tiên đăng quang ở đấu trường Cúp C1.
Ajax Amsterdam và Bayern Munich đều có lúc làm mưa làm gió với 3 lần liên tiếp đăng quang trước khi các đại diện Anh đoạt Cúp 7 lần trong 8 mùa bóng. Lịch sử châu Âu không thể chỉ thuộc về các nước gần Địa Trung Hải. Bóng đá châu Âu cũng vậy. Sau hơn chục năm đầu hoành hành, rút cuộc bóng đá Latin chỉ có 1 lần đăng quang (Milan vào năm 1969) ở Cúp C1 trong suốt giai đoạn 1967-1984!
Thế là bản đồ bóng đá đỉnh cao của châu Âu đã được mở rộng? Chưa đủ. Còn phải chờ sự góp mặt của khối Đông Âu nữa. Điều đó rút cuộc đã đến vào năm 1986, khi Steaua Bucarest thắng Barcelona trong trận chung kết ngay tại TBN. Trước đó 1 năm, Cúp C1 đã trải qua thời điểm đau buồn nhất. 39 cổ động viên Juventus thiệt mạng vì bị hooligan Liverpool tấn công trên khán đài, trước giờ bóng lăn trong trận chung kết tại Brussels. Dưới sân, Michel Platini vẫn lạnh lùng sút thắng quả 11m để ghi bàn duy nhất, giúp “bà đầm già” đăng quang lần đầu tiên.
Trừ Liverpool vào năm 1984, các nhà vô địch Cúp C1 trong giai đoạn 1982-1988 đều là gương mặt mới, lần đầu đăng quang.
CHAMPIONS LEAGUE VÀ NHỮNG TRẬN “CHUNG KẾT NỘI BỘ”
Milan đoạt Cúp vào các năm 1989, 1990, và đấy là đội cuối cùng bảo vệ được ngôi vương, cho đến tận bây giờ. Sau Milan 1990, lại có 3 “gương mặt mới” liên tiếp xuất hiện trên bục vinh quang. Một trong số đó là Barcelona vào năm 1992. Nếu như Real là đội nâng Cúp đầu tiên thì, thú vị thay, Barcelona là đội nâng cúp trong mùa giải cuối cùng của tên gọi cũ Champions Cup. Kể từ mùa bóng 1992/93, giải này chính thức trở thành Champions League.
Tình trạng “tân vương” đăng quang hiếm và thưa dần, để rồi người ta bất chợt nhận ra ở một thời điểm nào đó: lui tới danh sách ứng viên vô địch Champions League chỉ gồm những tên tuổi cũ - các đội ngày càng vượt trội về sự giàu mạnh. Lạ thay, chưa có đại gia nào bảo vệ được chức vô địch Champions suốt 23 năm qua - tình trạng ngược hẳn với khoảng 2 thập niên đầu của Champions Cup.
Nét mới đáng kể nhất trong kỷ nguyên Champions League là sự xuất hiện khá thường xuyên của những trận “chung kết nội bộ”. Cả 4 cường quốc Anh, Đức, TBN, Italia đều đã có những trận chung kết “của riêng mình” ở Champions League. Thậm chí chỉ riêng thủ đô Madrid cũng đã có trận “chung kết nội bộ”, khi Real và Atletico gặp nhau tại Lisbon.
Nguồn Bongdaplus
- 08:07 Tottenham vs Arsenal: Thắng hoặc trắng tay, Pháo thủ chọn đi
- 08:27 Salah công khai bật Klopp: Bảo vệ trò để rồi nhận lại cái kết cay đắng
- 08:36 U23 Việt Nam sốc nhiệt Hà Nội nóng 40 độ C, Văn Cường tiếc vì không tái đấu U23 Indonesia
- 09:02 HLV Hoàng Anh Tuấn: "Đến đội hạng nhất cũng không sử dụng cầu thủ của U23 Việt Nam thường xuyên"
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn