Cech nói trên trang chủ của Chelsea: "Năm 2012, có những trận đấu chúng tôi rất may mắn. 2021 thì quá đẹp theo cách mà đội bóng xứng đáng thắng trong mọi trận đấu".
Cech nói thêm: "Nhưng tôi muốn đề cao sự tương đồng giữa 2 thế hệ khi luôn sở hữu một tập thể đoàn kết, chúng tôi tạo ra bầu không khí tuyệt vời trước mỗi trận đấu. Tôi nghĩ đấy là điều giống nhau".
Từ quan điểm của Cech, hãy thử so sánh 2 phiên bản cách nhau 9 năm của chelsea.
Không ai khác, Cech chính là người hùng trong trận chung kết năm 2012. Anh có vô số pha cản phá xuất thần, trong đó đặc biệt là quả penalty trong hiệp phụ của Robben và lượt sút luân lưu của Olic. Với nhiều fan The Blues, Cech là thủ môn vĩ đại nhất lịch sử CLB.
Nhưng chính Cech cũng phải thừa nhận học trò Edouard Mendy là một đối thủ nặng ký. Trên đường tới chức vô địch châu Âu đầu tiên trong sự nghiệp, Mendy đã có tới 9 trận giữ sạch lưới, cân bằng kỷ lục của giải đấu. Nên nhớ, đấy mới là mùa ra mắt Chelsea của Mendy.
HLV Roberto Di Matteo sử dụng một hệ thống với ý đồ phòng ngự rõ ràng. Ngoài cặp tứ vệ là David Luiz, Gary Cahill, Bosingwa và Ashley Cole, còn có thêm tiền vệ trụ Mikel luôn chơi rất thấp. Bên cánh trái, Bertrand "mang tiếng" là một cầu thủ chạy cánh nhưng chơi không khác gì... hậu vệ thứ 2 bên cạnh Cole để làm nhiệm vụ không gì khác là kèm chết Robben.
Trong khi đó, Tuchel bố trí một hàng phòng ngự chủ động hơn nhiều. Hệ thống 3 trung vệ Antonio Rudiger, Thiago Silva và Cesar Azpilicueta di chuyển vô cùng linh hoạt, trong đó Rudiger đã có một trận đấu để đời khi thắng gần như mọi pha tranh chấp tay đôi.
Cặp wing-back Ben Chilwell và Reece James hỗ trợ rất đều cả nhiệm vụ phòng ngự và tấn công, rõ ràng là một điểm hơn của thế hệ hiện đại so với cách đây 9 năm.
Đây chính là điểm mà thế hệ trước có thể tự hào. Cặp Mikel và Frank Lampard đã có sự liên kết chặt chẽ để giúp Chelsea không "vỡ toang" trước sức công khủng khiếp của Bayern.
Trong khi đó, bộ đôi Kante và Jorginho rõ ràng là những lựa chọn tốt nhất trong tay Tuchel. Cùng với nhau, họ bổ sung cho hệ thống boong-ke màu xanh thêm chắc chắn, làm phá sản hoàn toàn lối chơi kiểm soát bóng nhưng không có điểm nhấn của Man City.
Chelsea của 9 năm trước dồn tất cả cho phòng ngự, nên chỉ độc có mình Didier Drogba đá cắm. Hỗ trợ ngay phía sau lưng "Voi rừng" là Juan Mata trong vai trò "số 10". Ryan Bertrand và Salomon Kalou tăng cường độ rộng cho đội hình nhưng tham gia chủ yếu vào phòng ngự.
Trong khi đó, Tuchel không dùng "số 10", thay vào đó là những hộ công Mount và Havertz ngay phía sau trung phong Timo Werner. Bộ ba này di chuyển không hề theo cách phổ biến mà đảo vị trí liên tục, dẫn tới việc Mount là người kiến tạo cho Havertz ghi bàn duy nhất trận chung kết, trong lúc Werner di chuyển rộng kéo trung vệ đối phương ra xa.
Nhưng xét về độ hiệu quả của riêng tiền đạo, Drogba đương nhiên hơn đứt một Werner kém sắc sảo.
Đây chính là điểm Tuchel may mắn hơn nhiều so với người tiền nhiệm. Cách đây 9 năm, Di Matteo chỉ có Ross Turnbull, Paulo Ferreira, Michael Essien, Oriol Romeu, Florent Malouda, Daniel Sturridge và Fernando Torres. Chỉ Malouda và Torres được vào sân trong trận đấu kéo dài hơn 120 phút.
Trong khi đó, Tuchel tha hồ chọn giữa Kepa, Willy Caballero, Marcos Alonso, Andreas Christensen, Christian Pulisic, Kurt Zouma, Mateo Kovacic, Olivier Giroud, Callum Hudson-Odoi, Hakim Ziyech, Billy Gilmour và Emerson.
Christensen, Pulisic và Kovacic là 3 cái tên được Tuchel lựa chọn.