Để đi đến câu trả lời cho thật khúc chiết, chúng ta cần phải chẻ đôi lý do vì sao nhà Glazer bị ghét? Gia đình này bị ghét bởi họ là người Mỹ sở hữu CLB truyền thống nhất xứ sương mù. Tồi tệ hơn là thậm chí nhà Glazer chẳng biết gì về lịch sử, truyền thống của Manchester United cả.
Gia đình Glazer cũng nổi tiếng với những giai thoại như không hiểu về luật chơi của môn bóng đá. Một điều quan trọng nữa khiến nhà Glazer bị các cổ động viên MU hắt hủi là vì cách những người này đã “hút máu” MU. Manchester United vốn là một đội bóng không có khoản nợ nào kể từ năm 1931. Vào buổi sáng mà nhà Glazer tiếp quản, đội bóng xuất hiện con số 580 triệu bảng màu đỏ trong hạch toán. Lý do: nhà Glazer vay tiền mua MU và dùng chính MU để “cấn nợ”. Chiêu bài quá độc này khiến những người yêu mến đội bóng phải cay đắng.
Chính ở đó đã hình thành suy nghĩ “MU bị nhà Glazer hút máu” năm này qua năm khác. Dù cho sự thật đó là họ cũng đầu tư không tiếc tiền cho MU. Cụ thể mùa hè vừa qua, CLB đã chi hơn 200 triệu bảng cho HLV mới Erik ten Hag mua sắm, còn quỹ lương của MU thì luôn đứng đầu châu Âu. Về thành tích sân cỏ, dưới triều đại của Glazer, Manchester United đoạt 5 Premier League, 1 Champions League, 5 Cúp Liên đoàn, 6 Siêu Cúp Anh. Đó là những thành tựu không thua kém các đời chủ tịch nào hết. Thậm chí là đứng trước lịch sử MU mà trình ra những con số này, thì nhà Glazer không có gì phải xấu hổ với lịch sử MU như nhiều cổ động viên cực đoan đang tuyên truyền.
Chỉ là việc mất đi cây cột chống trời Alex Ferguson nên bao nhiêu mũi dùi đã đánh hết lên đầu gia tộc người Mỹ. Bằng chứng gần nhất là việc chính MU chứ không phải Manchester City hay PSG mới là CLB chi tiền nhiều nhất trong thập kỷ qua với hơn 1 tỷ bảng. Nỗ lực để đưa MU trở lại đỉnh cao sau sự ra đi của Alex Ferguson là rất đáng để ghi công. Nhưng vì thành tích quá thảm hại trên sân cỏ (mà việc này có nhiều yếu tố đan xen), nên bao nhiêu tội lỗi cứ thế đổ lên đầu nhà Glazer.
Tuy thế, bất chấp những màn trình diễn tồi tệ trên sân cỏ, thì tình hình kinh doanh của Manchester United vẫn rất tốt. Ed Woodward dẫu bị chỉ trích đủ kiểu, nhưng chính khả năng kinh doanh của ông đã nâng tầm CLB. Các tổ chức tài chính vẫn luôn đề cao Manchester United, thương hiệu bóng đá này vẫn luôn là thương hiệu toàn cầu. Và hãy để ý rằng, MU là CLB có truyền thống hiếm hoi đua được tiền bạc với các túi dầu đến từ Trung Đông.
Cân đo đong đếm các vấn đề trên ta sẽ nhận thấy nhà Glazer là như thế này: thành tựu kinh doanh vượt trội, thành tích bóng đá không thua kém, tình yêu với CLB có vấn đề, và sự xúc phạm truyền thống là có thật.