
Niềm đam mê đó không tự sinh ra, cũng không phải kết quả của sự ép buộc. Nó hình thành tự nhiên, khi Semenyo còn là một cậu bé chạy loanh quanh sân cỏ, say mê trái bóng tới mức quên hết thời gian. Cha anh nhớ lại: “Antoine lúc nào cũng đá bóng, và nó chính là người truyền cảm hứng để em trai Jai sau này cũng bước vào sự nghiệp cầu thủ”. Với ông Larry, thật dễ để nhận ra rằng bóng đá không chỉ là trò chơi, nó là một phần trong máu của con trai mình.
Nhưng đam mê là một chuyện, còn biến nó thành con đường sự nghiệp lại là câu chuyện hoàn toàn khác. Và đó là lúc vai trò của người cha trở nên đặc biệt quan trọng.
Những chuyến đi dài không có điểm hẹn
Trong bài phỏng vấn với tạp chí GQ, Larry Semenyo kể rằng hành trình theo đuổi bóng đá của Antoine “đã đưa chúng tôi đi khắp đất nước”, từ nam tới bắc, từ các học viện lớn đến những đội bóng ít tên tuổi. Không phải chuyến đi nào cũng mang lại hy vọng, nhưng gia đình vẫn không bỏ cuộc. Với họ, tương lai của Antoine xứng đáng với mọi nỗ lực.
Arsenal, Tottenham, Swindon, thậm chí là các buổi tuyển chọn mở, gia đình đều có mặt. Larry nhấn mạnh: “Chúng tôi đưa nó tới mọi nơi. Chúng tôi lái xe đến tất cả những chỗ đó”.
Đằng sau câu nói giản dị ấy là vô số những ngày ngồi xe hàng giờ, những buổi thử việc căng thẳng, những hy vọng rồi thất vọng, những chặng đường dài không biết đích đến.
Và trong suốt những năm tháng đó, Antoine không phải lúc nào cũng tỏa sáng. Cậu còn quá non nớt, thiếu kinh nghiệm và đôi khi bị đánh giá thấp hơn so với những cầu thủ khác. Các HLV và tuyển trạch viên từng nhìn thấy một cậu bé mũm mĩm, đá ở hàng tiền vệ, đôi lúc thiếu tổ chức, và nhiều đội đã từ chối cậu.
Nhưng Larry không bỏ cuộc. Ông biết con trai mình có tố chất. Và quan trọng hơn, ông biết Antoine có điều mà không phải cậu bé nào cũng có. Đó là sự cuồng nhiệt với trái bóng, thứ thôi thúc cậu tập luyện, kiên trì và bền bỉ hơn tất cả.
Những lần bị từ chối và bài học về sự kiên nhẫn

Tình yêu và sự hy sinh của người cha là điều kiện cần, nhưng hành trình ấy vẫn đầy thử thách. Antoine liên tục bị từ chối từ Arsenal, Crystal Palace, Millwall, Reading đến Tottenham, một danh sách dài hơn những gì người hâm mộ có thể tưởng tượng.
Có thời điểm, Antoine thậm chí bật khóc khi nhận thông báo bị Crystal Palace loại ở tuổi 15. Và đó là lúc cậu suy sụp đến mức ngừng chơi bóng suốt một năm. Nhưng ngay cả trong những ngày cậu quay lưng với bóng đá, gia đình vẫn ở đó, không ép buộc, nhưng kiên nhẫn và âm thầm động viên.
Larry nói một câu đầy cảm xúc: “Đó là hành trình rất dài. Mọi người không nhận ra công sức và sự nỗ lực khi còn nhỏ của thằng bé”.
Câu nói ấy không chỉ dành cho Antoine, mà còn dành cho chính những bậc phụ huynh, những người nhận ra rằng để nuôi dưỡng ước mơ bóng đá của con, họ cũng phải trở thành một phần của cuộc chiến ấy.
Để rồi một ngày, ánh sáng xuất hiện. Một người tên David Hockaday, cựu HLV Leeds, tổ chức buổi thử việc tại Bisham Abbey. Larry đưa con đến, không kỳ vọng quá nhiều. Nhưng Hockaday nhìn được điều mà nhiều đội khác không thấy. Ông nhận ra ở Antoine sự mạnh mẽ, bản năng săn bàn và một tố chất mà chỉ cần được hướng dẫn đúng cách sẽ nở rộ.
“Dave nói rằng ông ấy sẽ giúp nó trở thành cầu thủ”, Larry nhớ lại. Đó là khoảnh khắc định mệnh.
Bước ngoặt từ đam mê tới sự nghiệp

Từ một cầu thủ bị loại khỏi Palace, Semenyo được đưa vào chương trình đào tạo tại Swindon rồi SGS College. Larry nhìn con trai thay đổi từng ngày. Cậu bén mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn, và đặc biệt là biết cách chuyển hóa đam mê thành ý chí.
Những buổi tập kéo dài, những ngày mệt mỏi, những lần cùng cha ngồi xe hàng giờ đến huấn luyện, tất cả trở thành nền móng cho một cầu thủ sau này ghi bàn vào lưới Liverpool ngay tại Anfield. Và khi Bristol City đưa ra lời đề nghị đầu tiên, Larry biết rằng những năm tháng rong ruổi cùng con đã được đền đáp.
Điều khiến câu chuyện càng đẹp hơn là cách Antoine luôn biết ơn gia đình. Anh chưa bao giờ quên những ngày cha lái xe xuyên đêm, những lần mẹ chuẩn bị đồ ăn, những buổi anh bị từ chối và gia đình vẫn nói: “Đừng lo, cố thêm lần nữa”.
Ngày Antoine được gọi vào tuyển Ghana, Larry tự hào kể lại: “Nó luôn muốn chơi cho Ghana từ nhỏ. Đó luôn là giấc mơ”. Giấc mơ ấy từng bắt đầu từ những buổi xem Asamoah Gyan trên TV, và được nuôi dưỡng bằng tình yêu bóng đá mà gia đình trao cho.
Nuôi dưỡng đam mê bóng đá bằng tình yêu từ gia đình

Ngày hôm nay, Antoine Semenyo đã là ngôi sao của Bournemouth và là niềm hy vọng của tuyển Ghana. Nhưng để có được khoảnh khắc ấy, có người cha từng lặng lẽ đưa con đi qua hàng trăm cây số trên chiếc xe cũ, chỉ để kịp một buổi thử việc.
Có những ngày Antoine về nhà trong nước mắt, và cha mẹ là người đầu tiên đứng đó để nâng cậu dậy. Có người cha từng thi đấu tại Ghana nhưng chưa bao giờ có sự nghiệp như mong muốn, và giờ sống lại niềm đam mê qua thành công của con trai.
Sự nghiệp của Semenyo, vì thế, không chỉ là câu chuyện về một cầu thủ vượt khó. Nó là câu chuyện về sức mạnh của gia đình, của tình yêu vô điều kiện, và của một người cha tin vào con trai mình ngay cả khi mọi đội bóng khác không tin.
Những chuyến xe ngày ấy đã tạo nên một ngôi sao của ngày hôm nay.
Đây là trích đoạn từ bài viết "Antoine Semenyo: Người chiến binh của chúa & bài học về sự kiên nhẫn". Mời bạn đọc theo dõi bài viết đầy đủ tại đây.























