
Hiềm khích đã âm ỉ suốt nhiều năm. Nó khởi nguồn từ tháng 1/1987, khi David Rocastle bị đuổi trong trận sân nhà đầu tiên của HLV Alex Ferguson trước Arsenal. Mùa tiếp theo, tại trận đấu FA Cup trên sân Highbury (sân nhà cũ của Arsenal), Brian McClair đá hỏng phạt đền phút cuối và Nigel Winterburn đứng ngay trước mặt chế nhạo anh, ra hiệu "đứng dậy nhanh lên".
McClair không bao giờ quên. Về sau ông gọi Winterburn là "thằng nhãi ranh". Đến năm 1990, Arsenal là đội mọi CLB đều muốn đánh bại: một tập thể kỷ luật, rắn mặt của George Graham đã vô địch năm 1989 và đang trên đường giành thêm một danh hiệu nữa. Trong khi ấy, một MU vẫn đang tái thiết dưới thời Ferguson rất khao khát chứng tỏ họ thuộc về nhóm đầu.
Trận đấu căng thẳng ngay từ đầu. Arsenal mở tỷ số ở phút 43 khi Anders Limpar nhận bóng từ Paul Davis, lướt qua Denis Irwin rồi cứa lòng tuyệt đẹp vào lưới Les Sealey. Sang hiệp hai, MU dồn ép nhưng không gỡ hòa được. Rồi phút 66, tất cả nổ tung.
Limpar và Irwin tranh chấp bóng hai ở gần đường biên trước khán đài Stretford End. Limpar ngã, Irwin nghĩ mình bị phạm lỗi. Khi cả hai đứng dậy, Nigel Winterburn lao vào với một cú xoạc cực mạnh, kiểu vào bóng hợp lệ thời đó nhưng chắc chắn nhận thẻ đỏ nếu ở thời nay. Irwin tức giận, đá trả lúc Winterburn vẫn còn dưới đất.
Brian McClair chạy lao 30 mét đến tham chiến, tung thêm một cú đá vào người Winterburn. Limpar sau đó đấm vào đầu McClair rồi bỏ chạy, theo đúng lời McClair kể lại. Chỉ vài giây sau, 21 cầu thủ lao vào nhau: đấm, đẩy, túm áo, vung tay tứ phía. Chỉ riêng thủ thành David Seaman của Arsenal đứng ngoài, bất lực nhìn cuộc hỗn chiến diễn ra.

Trọng tài Keith Hackett hoàn toàn mất kiểm soát. Ông chỉ phạt thẻ Limpar và Winterburn. Về sau Hackett thừa nhận: "Tôi hoảng thật sự. Tôi nghĩ mình cũng sắp bị đấm ngã". Trận đấu tiếp tục sau vài phút, Arsenal giữ vững thắng lợi 1-0, song ai cũng hiểu chuyện vừa xảy ra mới là tâm điểm.
Ba tuần sau, LĐBĐ Anh (FA) ra tay. Sau khi xem lại video (một công cụ còn khá mới năm 1990), ủy ban kỷ luật của giải đấu phạt cả hai đội 50.000 bảng.
Arsenal bị trừ hai điểm do từng dính bạo lực với Norwich một năm trước đó, còn MU bị trừ một điểm. Đây vẫn là lần duy nhất trong lịch sử giải đấu mà điểm số bị trừ thuần túy vì cầu thủ ẩu đả.
Arsenal phản ứng rất nhanh và khá trách nhiệm theo tiêu chuẩn thời ấy. Chủ tịch Peter Hill-Wood của Pháo thủ phạt HLV George Graham và 5 cầu thủ gồm Winterburn, Limpar, Davis, Rocastle, Michael Thomas hai tuần lương. Graham chấp nhận không ý kiến. MU cũng phạt 3 cầu thủ nhưng không công khai danh tính. Đáng kinh ngạc, Arsenal vẫn vô địch First Division mùa 1990/91, hơn Liverpool 7 điểm dù bị trừ điểm, và chỉ thua đúng một trận cả mùa.
Tuy nhiên, di sản lớn nhất của trận cầu ấy còn vượt xa tỷ số hay hình phạt. Chiều hôm đó tại Old Trafford đã châm ngòi cho kình địch dữ dội nhất bóng đá Anh thời hiện đại. Trước năm 1990, các trận MU vs Arsenal tuy căng thẳng song không đặc biệt thù địch.
Sau năm 1990, mọi thứ trở nên cá nhân. Roy Keane đối đầu Patrick Vieira; Martin Keown gào thẳng vào mặt Ruud van Nistelrooy sau khi tiền đạo phía MU đá hỏng phạt đền vào năm 2003; vụ "Pizzagate" năm 2004; trận MU hủy diệt Arsenal 8-2 mùa 2011/12 rồi những trận thắng 4-0... Tất cả đều mang hơi hướng của cuộc ẩu đả 21 người năm ấy.

Nhiều năm sau, những người trong cuộc nhìn lại với cảm giác vừa tự hào vừa xấu hổ. Anders Limpar nói ông "tự hào" vì đã khơi mào. McClair cười lớn khi kể lại việc Limpar đấm mình rồi chạy "như trẻ con".
Winterburn thừa nhận: "Chắc tôi là người gây ra phần lớn hiềm khích suốt nhiều năm, nhưng tôi chỉ cạnh tranh và muốn chiến thắng". Ngay cả trọng tài Hackett, giờ đã hơn 70 tuổi, vẫn thường xuyên bị hỏi về trận đấu đó.
Ba thập kỷ rưỡi trôi qua, đoạn băng vẫn gây sốc: những người đàn ông trưởng thành trong hai màu đỏ - trắng lao vào đấm nhau trên sân trước 40.000 khán giả gào thét. Nó xấu xí, nó bạo lực, nhưng cũng đầy cuốn hút.
Ở nhiều góc độ, khoảnh khắc điên rồ kéo dài chưa đến một phút năm 1990 ấy đã định hình cả một kỷ nguyên bóng đá Anh, nơi sự kình địch mang sắc thái thô ráp, bản năng và đôi khi đáng sợ.
Premier League sau đó xuất hiện với tiền bạc và ánh hào quang, nhưng chưa điều gì vượt qua được sự thù hận thuần túy đã bùng lên vào buổi chiều mùa thu năm ấy tại Old Trafford.











_m.jpg)











