Roberto Carlos – Ngọn lửa bùng nổ của kỷ nguyên Galacticos đầu tiên
Gia nhập Real Madrid năm 1996 từ Inter Milan, Roberto Carlos nhanh chóng trở thành biểu tượng của sức mạnh, tốc độ và sự bùng nổ. Trong suốt 11 năm gắn bó, anh ra sân 527 trận, ghi tới 69 bàn thắng, một con số phi thường với một hậu vệ. Nhưng điều khiến Carlos trở thành huyền thoại không chỉ là số liệu, mà là cách anh làm thay đổi khái niệm về một hậu vệ trái.
Trước Carlos, vai trò của hậu vệ biên chủ yếu là phòng ngự. Nhưng cầu thủ người Brazil, với thể lực sung mãn, cú sút uy lực như đại bác và những pha băng lên không biết mệt mỏi, đã định nghĩa lại khái niệm “full-back tấn công”. Từ những cú sút phạt không tưởng cho tới những pha dốc bóng xuyên phá bên cánh trái tại Bernabeu, Carlos luôn khiến khán đài bùng nổ.
Trong màu áo Real, Roberto Carlos giành 3 chức vô địch Champions League (1998, 2000, 2002), 4 La Liga cùng vô số danh hiệu quốc nội khác. Anh là một phần không thể thiếu trong thế hệ Galacticos đầu tiên, cùng Zidane, Figo, Raul và Ronaldo xây dựng nên một Real Madrid hào nhoáng.
Tuy nhiên, lối chơi của Carlos có phần “hoang dại”. Anh lên công nhiều đến mức đôi khi quên cả nhiệm vụ phòng ngự, để lại khoảng trống sau lưng. Dù vậy, nhờ tốc độ và khả năng tranh chấp mạnh mẽ, anh vẫn luôn là nỗi khiếp sợ cho bất kỳ cầu thủ chạy cánh nào đối đầu.
Marcelo – Siêu hậu vệ trái đầy kỹ thuật
Khi Roberto Carlos rời Real vào năm 2007, người kế nhiệm anh chính là một chàng trai 19 tuổi đến từ Fluminense, Marcelo Vieira. Ban đầu, Marcelo gặp không ít khó khăn: anh bị chê là non nớt, phòng ngự yếu và thiếu kinh nghiệm. Nhưng qua thời gian, Marcelo trưởng thành để trở thành một trong những hậu vệ toàn diện nhất thế giới, người biến hành lang trái của Real thành một sân khấu nghệ thuật.
Nếu Carlos là biểu tượng của sức mạnh, thì Marcelo là hiện thân của sự sáng tạo. Những pha chạm bóng mềm mại, kỹ thuật rê dắt đậm chất Samba và khả năng phối hợp ngẫu hứng với Cristiano Ronaldo, Benzema hay Kroos khiến Marcelo giống một tiền vệ công hơn là một hậu vệ. Marcelo có thể tung ra đường chuyền quyết định, ghi bàn hoặc đơn giản là giữ nhịp tấn công bằng cách thoát pressing đỉnh cao.
Ở khía cạnh danh hiệu, Marcelo vượt xa đàn anh với 5 danh hiệu Champions League, 6 La Liga, 4 FIFA Club World Cup, 2 Cúp Nhà Vua. Tổng cộng 25 danh hiệu chính thức, biến anh trở thành một trong những cầu thủ thành công nhất trong lịch sử Real Madrid.
Không chỉ là một phần của thế hệ vàng cùng Ronaldo và Modric, Marcelo còn là thủ lĩnh tinh thần ở phòng thay đồ, luôn là cầu nối giữa những ngôi sao và tập thể. Anh được yêu mến bởi sự hào sảng, nụ cười rạng rỡ và phong cách chơi bóng mang tính giải trí cao.
Tuy nhiên, yếu điểm của Marcelo nằm ở phòng ngự. Càng về cuối sự nghiệp, anh càng bộc lộ sự thiếu kỷ luật chiến thuật, thường xuyên bị khai thác trong các tình huống phản công. Nhưng khi xét về ảnh hưởng tấn công, không một hậu vệ nào trong thế kỷ 21 của Real có thể sánh với anh.
Hai huyền thoại, hai thời đại nhưng cùng một đỉnh cao
Roberto Carlos nhỉnh hơn ở sức mạnh và khả năng phòng ngự, trong khi Marcelo vượt trội ở sáng tạo và tầm ảnh hưởng tấn công. Roberto Carlos là người mở đường cho hậu vệ biên tấn công kiểu mới, kiểu chơi mà Marcelo đã hoàn thiện và nâng lên tầm nghệ thuật.
Nếu Roberto Carlos là “chiếc F1 lao vút dọc biên” thì Marcelo là “vũ công Samba” biểu diễn ngay trên thảm cỏ Bernabeu. Một người tạo ra sức ép vật lý, người kia gây tổn thương bằng những pha xử lý mềm mại và thông minh.
Rất khó để chọn ra ai là hậu vệ trái vĩ đại nhất trong lịch sử Real Madrid. Roberto Carlos là người tiên phong, là biểu tượng của thời kỳ mà Real Madrid bắt đầu toàn cầu hóa hình ảnh Galactico. Marcelo, ngược lại, là người kế tục hoàn hảo, đại diện cho thời kỳ Real thống trị châu Âu với 5 Champions League trong 9 năm.
Nếu phải tóm lại trong một câu thì Roberto Carlos là người khai sinh khái niệm hậu vệ tấn công còn Marcelo là người đưa khái niệm đó lên mức nghệ thuật.
Real Madrid may mắn sở hữu cả hai trong hai kỷ nguyên vàng khác nhau. Và với người hâm mộ Los Blancos, có lẽ câu trả lời tốt nhất là: không cần chọn ai vĩ đại hơn vì cả hai đều là bất tử trong lịch sử của CLB Hoàng gia Tây Ban Nha.