Man United đã bị Crystal Palace đánh bại với tỷ số 4-0 trên sân Selhurst Park vào giữa tuần. Không thể phủ nhận đội chủ nhà đã có một màn trình diễn xuất sắc. Nhưng họ cũng được trợ giúp bởi một đội hình MU chắp vá do chấn thương hoành hành.
HLV Ten Hag đã buộc phải sử dụng tổ hợp trung vệ thứ 14 khác nhau trong mùa giải. Ở trận thua Palace, Jonny Evans, 36 tuổi, đá cặp với tiền vệ trung tâm Casemiro ở trung tâm hàng phòng ngự của Man United.
Chỉ Luton, đội gặp vận rủi khủng khiếp với chấn thương ở vị trí trung vệ, là sử dụng nhiều cách kết hợp trung vệ khác nhau hơn MU ở Premier League mùa này (17). Để so sánh, Arsenal chỉ sử dụng 3 cách kết hợp khác nhau trong cả mùa giải.
Điều đầu tiên cần phải nói là Ten Hag đã gặp vận đen khủng khiếp với thể lực của các trung vệ. Evans chỉ được ký hợp đồng tự do vào ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng mùa hè năm ngoái.
Anh là một phương án dự phòng và được kỳ vọng sẽ truyền kinh nghiệm cho các đồng đội trẻ hơn. Nhưng rốt cuộc, Evans lại trở thành người ra sân thường xuyên của Quỷ đỏ. Chỉ Harry Maguire (18) và Raphael Varane (16) là đá chính nhiều trận ở vị trí trung vệ cho Man United mùa này hơn Evans (13).
Varane và Evans đã đá chính cùng nhau nhiều trận hơn bất kỳ sự kết hợp trung vệ nào khác của Man United ở mùa 2023/24. Nhưng họ cũng chỉ có 6 lần đá cùng nhau. Những sự kết hợp khác, như Maguire - Varane, Varane - Lisandro Martinez, Maguire - Evans đều chỉ có 4 lần được lựa chọn.
Varane và Martinez được cho là cặp trung vệ số một của Man United. Nhưng Ten Hag chỉ có thể dùng họ trong 11% số trận ở Premier League. Đây là một dấu hiệu khá rõ ràng về thách thức mà ông phải đối mặt trong mùa giải này.
Không ai có thể đoán trước được vai trò của Evans trước khi mùa giải bắt đầu. Nhưng lại càng ít người có thể mong đợi Willy Kambwala, Luke Shaw và Casemiro sẽ có 8 lần ra sân ở trung tâm hàng phòng ngự của Man United.
Tuy nhiên, đối với nhiều người, Ten Hag không còn lý do bào chữa nào nữa. Man United hiện đã thua 13 trận ở giải VĐQG mùa này - nhiều nhất trong một mùa giải kể từ 1989/90. 18 trận thua trên mọi đấu trường khiến đây là chiến dịch tồi tệ nhất của họ kể từ mùa 1977/78. Họ cũng đã để thủng lưới 81 bàn trên mọi đấu trường, cao nhất trong một mùa giải kể từ 1976/77.
Nhiều người vẫn không hiểu tại sao Man United lại gặp nhiều chấn thương ở vị trí trung vệ như vậy. Liệu có phải là do vấn đề tuyển dụng khi có quá nhiều cầu thủ dễ bị chấn thương được ký hợp đồng? Hay có vấn đề gì với lịch tập luyện và khối lượng công việc của các cầu thủ?
Tất nhiên, việc MU để thủng lưới quá nhiều không hẳn là do họ thiếu người ở vị trí trung vệ. Quỷ đỏ đã chơi quá cởi mở trong mùa giải này và quá dễ dàng để đối thủ có thể dứt điểm. Chỉ có đội cuối bảng là Sheffield United (17,9 lần) mới để đối thủ của họ tung ra nhiều cú sút mỗi trận ở Premier League mùa này hơn đội bóng của Ten Hag (17,7 lần).
Ở kỷ nguyên hiện đại, các trung vệ đều được các tiền vệ phía trước bảo vệ và các đội sẽ cố gắng hạn chế việc các trung vệ của mình phải rơi vào tình thế một đối một với cầu thủ tấn công của đối phương. Tuy nhiên, MU lại đang không có được điều này.
Sự sa sút của Casemiro khiến MU không có một tiền vệ phòng ngự chắc chắn nào. Sofyan Amrabat không thể hiện được gì trong khi cả Scott McTominay và Kobbie Mainoo đều không phải những tiền vệ phòng ngự đích thực.
Sự khó khăn ở vị trí trung vệ là một trong những vấn đề gây ra khó khăn cho Man United ở mùa giải này. Một phần là do vấn nạn chấn thương, và phần khác là do cách chơi của họ.
Thành tích của Quỷ đỏ sẽ chỉ có thể được cải thiện ở mùa tới nếu họ có những trung vệ lành lặn, hoặc mang về những tân binh chất lượng. Và Ten Hag, nếu như còn tại vị, cũng cần phải giúp các trung vệ không phải đối mặt với quá nhiều áp lực từ các cầu thủ tấn công của đối phương.